Thời Vũ Tình âm thầm chọc vào eo Hứa Ứng, nhỏ giọng hỏi thăm: “A Ứng sư thúc, bà lão bán trà mà ngươi muốn ta liên thủ để đối phó, chính là Mạnh Bà?” Hứa Ứng ra vẻ nghiêm túc đáng tin cậy, hạ thấp giọng nói: “Không phải. Ngươi đừng chọc vào eo ta.” Thời Vũ Tình nói: “Ngươi còn định cưỡng ép, sợ đánh không lại bà ta nên muốn ta giúp ngươi...” “Ta nói không phải rồi mà. Ngươi đừng đoán mò, ta có nói thế đâu!” Trên trán Hứa Ứng đổ mồ hôi lạnh đầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.