๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Một lúc lâu sau, hắn mới bớt đau lòng, cười nói: “Kim gia, ngươi biết điều gì khiến ta vui vẻ nhất không? Là trong lời nói của ngươi có rất nhiều chữ ta.” Kim Bất Di ngây ngốc, không hiểu vì sao y lại nói vậy. Hứa Ứng cười nói: “Lúc trước ngươi nói chuyện, trong lời nói có rất ít chữ ta. Cuộc sống của ngươi, mọi chuyện ngươi trải qua có rất nhiều Hứa Ứng. Ngươi bị hai chữ Hứa Ứng này chiếm cứ cả cuộc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.