Ba người chia ba hướng, ai chạy đường nấy. Trong lòng Hứa Ứng có cảm ứng, nhìn theo hướng ba người rời khỏi, như đang suy tư. Kim Bất Di từ trên cây Ngô Đồng bay xuống, Ngoan Thất vội vàng trườn khỏi người nó, cười nói: “A Ứng, cuối cùng chúng ta cũng tìm được ngươi rồi.” Nó đang định nhảy lên người Hứa Ứng thì lại thấy trên vai Hứa Ứng có một cọng cỏ, trong lòng phát lạnh: “Mới mới ngày ngắn ngủi mà ta đã bị người khác thay thế rồi.” Tuy vậy nó vẫn nhảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.