Mỗi khi trong núi non sông ngòi có sinh vật khủng khiếp gây sóng gió định cản trở, tiếng chuông lại vang lên, ai nấy thần phục, không còn động tĩnh gì. “A Ứng, lần này ngươi tới Cửu Nghi sơn là tự chui đầu vào lưới đấy.” Quả chuông nhắc nhở: “Lúc nào hắn cũng có sát ý với ngươi, thậm chí còn ghen tị nhà ngươi.” Hứa Ứng không lên tiếng, tiếp tục bay về phía Cửu Nghi sơn. Tuy y và Chu Tề Vân có xích mích, nhưng y cảm thấy dường như đối phương coi mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.