๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Hứa Ứng quay đầu nhìn lại, bộ xương biến mất không thấy đâu, thay vào đó là hai ông lão một đen một trắng đang đánh cờ dưới cây, gốc cây kia xanh um tươi tốt, không giống cảnh tượng gốc cây mục nát lúc vừa rồi. “A Ứng, hình như nơi này bình thường hơn bên ngoài Vọng Hương đài.” Ngoan Thất hết nhìn đông lại nhìn tây, nói. Hứa Ứng sắc mặt nghiêm nghị, bên ngoài Vọng Hương đài trông không bình thường, đâu đâu cũng có cảnh tượng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.