๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Đột nhiên một giọng nói vang lên, cười nói: “Tử Y Ma Hầu Sở Thiên Đô, quả nhiên danh bất hư truyền. Cao cốc chủ, ngươi cố nhịn một chút, đừng để Ma Vực chế nhạo chúng ta là không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.” Cao Huyền Tông nghe âm thanh này thở phào một tiếng rồi cười nói: “Ngọc Xuyên công tử nói đúng lắm.” Hứa Ứng nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên mặc áo gấm gương mặt tươi cười đi tới, dáng vẻ tuấn lãng thanh tú, mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.