Một nhánh sông Nại Hà chảy sang phía này, đó là lực lượng của cõi âm tới đây nghênh đón bọn họ. Hứa Ứng vẫy tay, đưa mắt nhìn những quỷ hồn này đi xa. Sau lưng y, trong thần miếu, Lục Ngô kinh hãi đứng bật dậy khỏi tế đàn, nghi hoặc không thôi: “Hình như tiểu quỷ tên Hứa Ứng này rất đáng gờm!” Lúc này thần miếu của hắn bắt đầu sụp đổ, một tảng đá đập vào gáy hắn. “Còn là cao thủ phá nhà nữa! Thần miếu cuối cùng của ta cũng đi tong rồi!”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.