๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Một lúc lâu sau nó vỗ cánh nâng mình lên, bay về phía Cửu Nghi sơn, thầm nghĩ: “Hay là tới chỗ Tiểu Phượng Tiên hỏi thử, không khéo cô ấy biết A Ứng đi đâu.” À, nơi đó còn có thằng ngốc không óc... Trên Cửu Nghi sơn, A Phúc ngốc nghếch nằm trên mộ hoang dưới cây Ngô Đồng, thản nhiên tự đắc bắt chéo chân. Đúng lúc này hắn kinh ngạc đứng bật dậy, nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một tòa Thiên Quan hùng vĩ mở ra,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.