๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Thiên Huyễn Chân Nhân nghe vậy đồng cảm nói: “Chắc ta cũng trúng mai phục của Hứa Ứng. Ta tới Thái Dương quan trên thế giới Nguyên Thú làm việc, hắn lại nấp trong hư không định ám toán ta! Sau khi bị ta nhận ra hắn còn cắn chót lưỡi giả bộ hộc máu, dụ ta mắc lừa.” Hai người lập tức có cảm thông lẫn nhau, ngươi một câu ta một lời, mắng chửi Hứa Ứng một phen, luôn miệng nói: “Đáng hận, đáng hận!” Ngọc Hồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.