๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Ông lão tóc trắng kia chính là Ngọc Hồ Chân Nhân, lão ta lườm một cái, tế ấm ngọc lên không trung rồi cười lạnh nói: “Hai tên các ngươi còn định giả ngây giả dại, chẳng lẽ tưởng ta sẽ dính bẫy lần nữa hay sao? Hôm nay đúng là may mắn, không chỉ đọat được pháp bảo mà còn bắt được hai tên trộm vặt. Quan trọng nhất vẫn là ngươi, Hứa Ứng!” Lão ta xúc động khó tả, không nhịn được ngửa đầu lên trời cười nói: “Lần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.