Hứa Ứng nhướn mày dò hỏi; “Thất gia, thơ này có ý gì?” Ngoan Thất nói: “Thơ này ý nói hắn bỏ năm ngày dùng chỉ bạc bện thành một cái lồng, nhốt Kim Ô vào trong lồng chim, không biết bị ai treo lên Phù Tang thụ, Kim Ô tỏa ra lửa và khói khiến nước suối phản chiếu thành màu hồng! Hắn đang thể hiện tráng chí dạt dào của mình, nói mình là người tay nắm nhật nguyệt. A Ứng, ngươi phải đọc nhiều sách vào.” Hứa Ứng khẽ gật đầu nói: “Đang đọc, rảnh rỗi là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.