Phía trước là một cái hố phương viên mười dặm, trong hố là từng bộ thi thể chất đống, ngổn ngang lộn xộn. Bầu trời và dưới đất, hơn chín ngàn động thiên rơi rụng lung tung, cắm khắp nơi. Không ít động thiên còn đang vận chuyển ầm ầm, hiển nhiên vừa rồi còn được sử dụng. Hứa Ứng đứng chính giữa cái hố, nắm tay còn nhỏ máu tí tách. Thời Vũ Tình vội vàng hạ xuống bên cạnh y: “Thái thượng trưởng lão, có chuyện gì vậy? Lạc Tinh Hà Lạc giáo chủ đâu?” Hứa Ứng nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.