Chu Tề Vân sắc mặt hòa hoãn lại, nói: “Tới xem ngươi có lười biếng không. Tốt lắm, ngươi có đặt chuyện của ta trong lòng.” Hứa Ứng khẽ cúi người nói: “Được ngài ủy thác, hết lòng làm việc, sao dám thờ ơ?” Chu Tề Vân nói: “Nếu ngươi không nói mồm thì còn tốt hơn.” Hứa Ứng sắc mặt đỏ lên, mấy hôm nay y chỉ lo đưa đẩy với bọn Nguyên Vị Ương, Quách Tiểu Điệp, lại lén lút tới chỗ Phượng Tiên Nhi, làm gì có thời gian giải mã [Đà Ẩu tiên thư]? Chu Tề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.