๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà mặt đất bên dưới đã như trời hạn gặp mưa rơi, cỏ cây khôi phục, xanh ươm tươi tốt. “Rốt cuộc ngọc bàn kia là cái gì?” Hứa Ứng nghi hoặc không thôi, hạ giọng nói: “Ngay cả thiên địa đại đạo của nơi này mà cũng có thể khôi phục, đúng là bất phàm.” Y đuổi theo thời không mà tiên nhân áo xám kia bỏ trốn nhưng chậm mất một bước, đuổi qua mấy thế giới thì mất tung tích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.