Hứa Ứng cũng phải đối diện với vấn đề của mình, vĩnh viễn không thể vượt qua, đời đời bị Bạch Thu Tư hoặc Từ Phúc điều khiển. Còn hôm nay, từ biệt mấy năm mới tương phùng, mọi thứ đều qua đi. Nguyên Vị Ương nở nụ cười, ngoắc tay với y. Đã là yêu, thì đâu cần gì. Hứa Ứng đi tới, Kiêu bá giơ người ra ngăn trước mặt Nguyên Vị Ương, nhưng bị hắn đưa tay đẩy ra. “Kiêu bá, ngươi đi ra đi.’ “Ta mua rất nhiều son phất, cất ở chỗ Thất gia.” Hứa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.