“Tu vi của đám đệ tử này kém xa Từ Phúc, vì sao Từ Phúc còn cần bọn họ bảo vệ?” Hứa Ứng không khỏi buồn bực trong lòng, đột nhiên tỉnh ngộ, thầm nghĩ: “Đúng rồi, đây là thói quen của hắn khi thống lĩnh ba ngàn đồng nam đồng nữ. Năm đó ra biển chết quá nhiều người, chỉ còn ta và hắn sống sót. Hắn ở chính giữa đội ngũ, lúc nào cũng có người bảo vệ nên mới sống sót được.” Những đệ tử này cũng giống như đồng nam đồng nữ lúc trước, có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.