Quả chuông lập tức tỉnh ngộ, vội vàng quay sang quan tài đá dưới gian nhà tranh, nó không kịp biến hóa, thân chuông tỏa ra tường ánh sáng, như một quả chuông khổng lồ, coong một tiếng chụp xuống gian nhà tranh. Hứa Ứng giơ tay chộp ra phía sau nhưng bắt hụt, tấm gương vốn lơ lửng sau lưng bọn họ đã không cánh mà bay! Hứa Ứng lập tức nhìn về phía gian nhà tranh đang bị quả chuông bao phủ, trong lòng lạnh buốt. Không biết từ lúc nào, cái gương đồng đã lơ lửng trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.