๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Phía xa mây gió dần dần nổi lên, biến ảo khôn lường. Một nữ nhân áo trắng đang đi về phía này, vận khí xung quanh bốc hơi, tạo thành long văn phượng văn, không ngừng múa lượn xung quanh. Hứa Ứng kinh ngạc nói: “Thanh Bích cô nương? Sao cô ấy lại rời khỏi thế giới Nguyên Chinh tới đây?” Hứa Tĩnh vui vẻ: “Là cô con dâu mà ta nghe à?” Hứa Ứng hơi xấu hổ, lắc đầu nói: “Không phải.” Hứa Tĩnh càng chờ mong: “Là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.