“Kim Bất Di được bố trí tới bên cạnh Hứa Ứng?” Quả chuông run rẩy, rung leng keng, thầm nghĩ: “Nếu Kim gia được bố trí, thế thì ngài chuông ta... đương nhiên ngài chuông ta không thể được bố trí rồi, ta lợi hại nhường nào? Nhưng con rắn ngu ngốc, chắc chắn rắn ngu bị người ta bố trí rồi!” Kim Bất Di nhìn chằm chằm vào bộ xương Kim Ô, mang theo đám người Ngoan Thất bay đi, tiến về phía Nại Hà. Bọn họ bay tới một ngọn núi, Kim Bất Di hạ xuống đỉnh núi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.