Nhưng ngay lúc này đột nhiên một ánh cầu vồng phóng thẳng lên trời,đi tới bên cạnh y, là Nguyên Thần của Ngọc Đường tiên tử. Cô nàng lẩm bẩm trong miệng, chỉ thấy trong Ngọc Kinh thành đằng kia có một đàn tế bồng bềnh bay về phía này. Hứa Ứng thầm giật mình, đột nhiên trong Nguyên Thần Ngọc Đường tiên tử cũng có bầy tiên trùng bay ra, như bầy kiến, chỉ trong chớp mắt đã gặm lỗ chỗ trên Nguyên Thần cô nàng! “Ngươi bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa!” Trong thân thể Ngọc Đường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.