๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Thiếu niên kia chịu đòn một đêm còn chưa chết, đến sáng hôm sau, rất nhiều du đãng giả lưu luyến không rời bay đi, cuối cùng còn có du đãng giả muốn nện cho Hứa Ứng một đòn kết thúc, nhưng ánh mặt trời đã chiếu đến, du đãng giả kia dường như rất sợ ánh mặt lập trời, lập tức phi thân mà đi. "Phịch!" Mọi người nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, nhao nhao nhoài người nhìn ra cửa sổ, chỉ thấy thiếu niên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.