Trước mắt, y đã mất dấu Thánh Tôn, Lâu Minh Ngọc cũng không thấy đâu, chỉ còn lại biển đạo chủng mênh mông vô biên vô tận. Hứa Ứng nhỏ giọng kêu: "Lâu sư huynh? Lâu sư huynh?" Nhưng không nghe thấy Lâu Minh Ngọc trả lời. Hứa Ứng kiên trì đi thẳng qua giữa biển đạo chủng, tiếp tục đi tới phía trước, đột nhiên ở phía trước có vô số đạo liên xen lẫn, hình thành đạo thụ. Những gốc đạo thụ với hình thái khác nhau mọc thành rừng, phóng tầm mắt nhìn tới, lại không thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.