๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ “Nơi đó là một tòa Đại La Thiên.” Hứa Tĩnh đột nhiên nghe một giọng nói già nua, vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy một ông lão vóc dáng khôi ngô đang đi tới, râu tóc hoa râm nhưng bước đi như rồng như hổ, rất có tinh thần. Ông lão khôi ngô kia nhìn vào người hắn, quan sát hắn từ trên xuống dưới một lượt, cười nói: “Chẳng trách Tố Anh lại coi trọng ngươi, đúng là tuấn tú . Những năm gần đây ta khuyên con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.