Hứa Ứng có cảm giác bị người khác để mắt tới, y quan sát bốn phía xung quanh, nhưng số tượng đá quá nhiều, hơn nữa đa số rất giống nhau, y cũng không biết bị ai nhìn chằm chằm vào. Lúc này, lại có tiếng tảng đá xê dịch vang lên. Hứa Ứng nhìn theo tiếng động, nhưng vẫn không phát hiện ra là tảng đá nào gây ra. “Ngài chuông, Ôn thần không ghi thù đấy chứ?” Y nhỏ giọng hỏi. “Ghi chứ!” Quả chuông cũng nhớ tới chuyện Hứa Ứng quất roi Ôn thần, lặng lẽ nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.