Tiết Doanh An nói: “Vỗn dĩ chúng ta sinh sống rất tốt, các sư huynh đệ đều biết bên ngoài còn có một thế giới, là thế giới mà sư phụ từng sinh sống lúc trước, nhưng chưa có ai đi qua. Mãi tới một ngày, có một người đứng trên tảng đá tìm được sư phụ.” Ánh mắt Hứa Ứng sáng lên, nói: “Có phải tảng đá kia rất vuông vắn, có thể lơ lửng trên không trung, là một tòa tiên sơn! Người đứng trên tảng đá còn rất trẻ trung, khóe mắt có một vết sẹo?” Tiết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.