๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Cô vốn mặc bộ váy dài màu đỏ, giờ đổi sang xiêm y màu trắng, nhưng cổ áo nới lỏng, làm tôn lên làn da trắng hồng. Cô đẩy cửa sổ xe, nửa cánh tay trắng trẻo thò ra ngoài. Hứa Ứng dời mắt lắc đầu nói: “Ta không lên đâu. Mỗi lần ta ngồi xe đều gặp xui xẻo, toàn xảy ra chuyện.” Dưới khuyên tai Linh Tư Ức có một hạt trân châu, trân châu khẽ rung nhẹ, lay động vành tay trắng trẻo của cô. Nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.