๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Hứa Ứng gật nhẹ đầu nói: “Ta cũng biết hắn hận ta.’ Huyền Nhai Tử xoay người sang chỗ khác, cười nói: “Ta còn có việc, không thể phụng bồi.” Hứa Ứng nói: “Đạo hữu xin cứ tự nhiên.’ Huyền Nhai Tử hóa thành luồng sáng xanh, vội vàng rời khỏi, hạ xuống Tiên Thiên Tử Kim điện của Bích Du tông, nhìn trái nhìn phải, hai tay vẫn còn run rẩy. Hắn vẫn run rẩy như vậy, một tay lấy ra một người rơm, một tay lấy ra châm bạc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.