Hứa Ứng đi tới ngoài cửa miếu, chỉ thấy Hàn Nha vỗ cánh bay lên đầy trời, chẳng bao lâu sau đã biến mất. Có ánh nắng từ vực Thương Ngô chiếu xuống, mang tới một chút ấm áp cho cõi âm. Lý Tiêu Khách chậm rãi đứng dậy, chân vẫn đang run rẩy, đi tới sau lưng Hứa Ứng, giọng nói khàn khàn: “Người này tâm cao khí ngạo, một đòn không thành sẽ không dây dưa. Nhưng thế lực sau lưng thiên tử âm đình không chỉ có mình hắn, chúng ta đi thôi, tránh kẻo mọi chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.