Lục Ngô đi theo phía sau bọn họ, nhảy tới nhảy lui, hò hét liên tục, loại trừ các loại nguy hiểm trong núi, khi thì chộp lấy một bộ thi thể đóng băng, lúc lại đánh nát đầu lâu Thiên thần. Càng tới gần đỉnh núi, hắn càng ra sức. Ngoan Thất và quả chuông cũng chạy tới, cùng hắn lại trừ nguy hiểm trong núi. “Thất gia, chúng ta cứ xum xoe như vậy có phải mất giá không, liệu có bị người ta chê là bỉ ổi, nịnh bợ Tây Vương Mẫu, lừa gạt kiếm bảo bối?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.