Cơ Hạo ánh mắt thâm trầm nhìn Da Ma La Gia, âm thầm tính toán con bài chưa lật của mình.
Viên Lực thì như con chó nhỏ bị vứt bỏ, tội nghiệp nhìn Cơ Hạo.
Giờ khắc này, chỉ cần Cơ Hạo đáp ứng đón đỡ một đòn của Da Ma Sát Nhất, Viên Lực cảm thấy hắn có thể làm trâu làm ngựa cho Cơ Hạo cả đời cũng không chối từ. Hắn thỉnh thoảng nhanh chóng quay đầu nhìn Tuyết Lăng bị người ta nắm giữ trong tay, ánh mắt hắn lóe lên một trận, ý đau khổ trên mặt khỉ lại càng nồng đậm hơn rất nhiều.
Ngân giao bị chiến sĩ Già tộc giam cầm, không thể nói chuyện cũng tội nghiệp nhìn chằm chằm Viên Lực, trong mắt xanh thẳm tràn đầy nước mắt, từng giọt nước mắt to bằng ngón cái không ngừng nhỏ xuống, lập tức hóa thành hạt châu màu lam băng bị chiến sĩ Già tộc kia dùng một cái bình ngọc góp nhặt lại.
Nước mắt Thái Cổ Huyền Ly chất chứa hàn khí đáng sợ, lại có được lực lượng sinh mệnh kỳ dị, đối với một số người nào đó bị thương nặng gần chết mà nói, đây là thần dược cực phẩm có thể giữ mạng.
Chiến sĩ Già tộc trong khoảng thời gian rất ngắn đã góp nhặt mấy trăm giọt nước mắt của Tuyết Lăng, hắn cười đến mức miệng cũng không thể khép lại.
“Viên Lực, cho ta lý do, ta vì sao phải vì cứu tiểu giao long ngu ngốc này, đi cứng đầu đối chọi cao thủ cấp Vu Thần?” Cơ Hạo quay đầu nhìn Viên Lực, rất nghiêm túc hỏi hắn.
Viên Lực hít một hơi thật sâu, sắc mặt hắn trở nên dị thường nghiêm túc.
“Ta là con trai Vô Chi Kỳ, nhưng a mỗ của ta là vu tế nhân tộc, cho nên lúc ta chào đời, cũng không có cốt cách cường đại, cơ bắp mạnh mẽ như những đứa con Vô Chi Kỳ sinh với đám yêu tộc kia. Ta trước khi trăm tuổi, mỗi ngày đều bị các huynh đệ tỷ muội tùy ý bắt nạt, chỉ có Tuyết Lăng hữu hảo với ta, thường xuyên dùng nước mắt của nàng chữa thương cho ta.”
“Ta không thể không có Tuyết Lăng... Nàng nếu chết rồi, ta cũng sẽ chết. Ngươi nếu có thể cứu nàng, ta đời này bán mạng cho ngươi! Kiếp sau cũng có thể làm trâu làm ngựa cho ngươi, nếu ta có thể có kiếp sau mà nói!”
Cơ Hạo ở trong ánh mắt của Viên Lực thấy được một tia kiên định, một tia quyết tuyệt.
“Ngươi trước khi trăm tuổi bị các huynh đệ tỷ muội của ngươi tùy ý bắt nạt... sau trăm tuổi thì sao?”
Viên Lực ngẩng đầu lên, rất kiêu ngạo nhìn Cơ Hạo: “Trăm tuổi về sau, ta ngộ ra thái âm diệu dụng, tuy thái âm chi lực trong thiên địa loãng dị thường, nhưng ta ít nhiều có thể tiếp thu một chút thái âm chi tinh rèn luyện thân thể và linh hồn, ta sau trăm tuổi, có thể xách bọn họ đánh từng người một, từ đó về sau, chính là ta tùy ý bắt nạt bọn họ.”
“Thái âm chi lực!” Cơ Hạo cười nhìn Viên Lực: “Tốt, tốt, tốt!”
Vung tay, Cơ Hạo tiến lên hai bước, hướng Da Ma Sát Nhất gật gật đầu: “Lão nô tài, đến đi, ta đón đỡ một chiêu của ngươi đã tính là gì? Động thủ nhanh lên, sau đó thả người!”
Khuôn mặt Da Ma Sát Nhất biến thành một mảng đen sì, một bóng ma nồng đậm bỗng dưng trào ra, thân thể hắn như dung nhập một mảng bóng tối đó. Khí tức của hắn trở nên như không tồn tại, lại như biến thành một vòng xoáy vô hình, đang cấp tốc cắn nuốt hắc ám chi lực ở bốn phương tám hướng.
“Chậm đã!” Da Ma Sát Nhất đang muốn ra tay, Da Ma La Gia đột nhiên mở miệng ngăn hắn: “Điều kiện còn chưa định ra, gấp cái gì?”
“Điều kiện gì?” Viên Lực ‘Vù’ một cái nhảy bật dậy, chỉ vào Da Ma La Gia muốn chửi ầm lên.
Cơ Hạo dựng thẳng ngón tay ngăn lại Viên Lực chửi rủa không có tác dụng, hắn nhìn Da Ma La Gia lạnh lùng nói: “Điều kiện gì?”
Da Ma La Gia mỉm cười nhìn Cơ Hạo, nàng khẽ lật bàn tay, một quả cầu thủy tinh màu đen trong suốt từ lòng bàn tay nàng dần dần trồi lên, một quang ảnh từ trong quả cầu thủy tinh phun ra, bên trong xuất hiện cảnh tượng Cơ Hạo dựa vào Bàn Cổ Chung đại chiến với trọng thần, cự yêu dưới trướng Cộng Công thị, mặc cho những người đó điên cuồng oanh tạc Bàn Cổ Chung vẫn lù lù bất động.
“Trên người ngươi có cái gọi là tiên thiên chí bảo của thế giới này, cũng là cái gọi là ‘Vĩnh Hằng’ thần khí của Ngu tộc chúng ta. Tồn tại cấp Vĩnh Hằng, trừ phi là lực lượng cấp Vĩnh Hằng công kích, nếu không không có khả năng tổn hại nó mảy may.”
Da Ma La Gia nhẹ nhàng nói: “Sau Nhật Nguyệt cảnh là Vạn Kiếp cảnh, sau Vạn Kiếp cảnh là Bất Hủ cảnh, sau Bất Hủ cảnh mới là Vĩnh Hằng cảnh. Ta không cảm thấy, Da Ma Sát Nhất có thể công phá một món thần khí Vĩnh Hằng cảnh, thật sự tổn hại đến ngươi!”
Khuôn mặt Cơ Hạo giật giật, hắn nhìn Da Ma La Gia cười lạnh nói: “Cho nên?”
Da Ma La Gia cười rất nhẹ nhàng, nàng tùy tay nắm một bông hoa hồng màu đen, ghé đến trước mũi hít hít hương hoa: “Cho nên, không được dùng bất cứ bảo vật hộ thân nào, chỉ có thể dùng thân thể ngươi cứng rắn chịu một đòn này của Da Ma Sát Nhất.”
Một chút giảo hoạt, trêu tức hiện lên sâu trong con ngươi, Da Ma La Gia chậm rãi mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, ba con mắt của nàng đồng thời nhìn chằm chằm Cơ Hạo, nói từng chữ một: “Chiến sĩ nhân tộc các ngươi, cảnh giới càng cao, thân thể càng cường hoành. Ta rất muốn biết, thân thể của ngươi rốt cuộc có thể mạnh tới trình độ nào!”
Cơ Hạo nhìn Da Ma La Gia vẻ mặt sát khí lạnh lẽo, cười khô khốc nói: “Muốn phải cơ thể của ta mạnh bao nhiêu, hắc...”
Da Ma La Gia nhanh chóng cắt ngang lời đùa bỡn của Cơ Hạo: “Ngươi dám nói một câu ta không thích nghe, ta liền hạ lệnh vặt đầu tiểu nha đầu kia... đầu của nó bộ dạng rất đẹp, chế thành tiêu bản đặt trong tẩm cung của ta, sẽ là một vật sưu tầm rất tốt.”
Cơ Hạo trầm mặc, hắn khoanh cánh tay trước ngực, nheo mắt nhìn nhìn Da Ma La Gia, lại nhìn nhìn Da Ma Sát Nhất vận sức chờ phát động, rốt cuộc mở miệng: “Nói như vậy, tựa như ta có chút thiệt. Dù sao ta để thân trần chịu một đòn của cao thủ cấp Vu Thần, chỉ có thể đổi về tiểu nha đầu này... Không bằng, ngươi để lão gia hỏa này liên tục đánh ba đòn, chúng ta đặt cược lớn hơn chút nữa?”
Da Ma La Gia và Da Ma Sát Nhất đồng thời trợn tròn mắt, Viên Lực ở một bên cũng trợn mắt há hốc mồm nói không ra lời.
Đây là người có bao nhiêu tự tin, hoặc là nói ngốc lớn mật bao nhiêu, mới có thể đưa ra điều kiện như vậy? Cứng rắn chịu Da Ma Sát Nhất một đòn không chết đã là tạo hóa, Cơ Hạo vậy mà lại chủ động đề xuất muốn chịu của lão ba đòn?
Ba người đồng thời phát ra thần thức vòng quanh Cơ Hạo nhìn trộm một trận, không sai, khí tức của Cơ Hạo, rõ ràng vẫn là khí tức cấp Vu Đế. Trong cơ thể hắn đã ngưng tụ bản mạng vu tinh, nhưng chưa dẫn dắt thái cổ tinh thần vào cơ thể, hắn vẫn còn là một vị Vu Đế.
Chênh lệch giữa Vu Đế và Vu Thần, tương đương với chênh lệch giữa một đứa trẻ bình thường cùng Vu Đế.
Cơ Hạo dám đáp ứng cứng rắn ăn một đòn của Da Ma Sát Nhất, đã xưng được là hung hãn không sợ chết, hắn lại còn dám cược thêm?
“Ngươi muốn điều kiện gì?” Da Ma La Gia cười lên ‘Khanh khách’, cười đến mức mắt cũng cong lại như trăng non: “Mặc kệ điều kiện gì, chỉ cần ngươi có thể đơn thuần dùng thân thể cứng rắn đỡ của Da Ma Sát Nhất ba đòn, ta đáp ứng hết!”
Cơ Hạo dựng lên một ngón tay: “Thứ nhất, ta muốn mười vạn Ám Nhật chiến sĩ tinh nhuệ, trong đó ít nhất phải có mười vị chiến vương, một vạn chiến tướng.”
Khuôn mặt Da Ma La Gia kịch liệt giật giật, nhưng nàng nhìn nhìn Da Ma Sát Nhất, lại cười lên: “Được!”
Nàng thật sự không tin, Cơ Hạo có thể sống sót.
Cơ Hạo dựng lên ngón tay thứ hai: “Thứ hai, ba ngàn tòa Ám Nhật thần tháp cao nghìn trượng, trong vòng ba ngày, ta muốn nhìn thấy chúng.”
Da Ma La Gia không hề do dự gật gật đầu, hứa hẹn.
Cơ Hạo dựng lên ngón tay thứ ba: “Thứ ba, nếu là ta chịu ba đòn của hắn không chết, loại lão già vô dụng này tặng cho ta làm hộ vệ đi! Ngươi giữ hắn lại, cũng không có tác dụng gì nữa!”
Lời này vừa ra khỏi mồm, Da Ma La Gia tức giận đến mức khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, mắt cũng thiếu chút nữa nhảy bật ra.