Trên di chỉ trụ trời Bất Chu sơn năm đó, Nghiêu Sơn thành Cơ Hạo lấy đại pháp lực di chuyển mà đến đồ sộ sừng sững, trên tường thành mở rộng không biết bao nhiêu lần vô số hư ảnh thần thú thần cầm như ẩn như hiện, vô số sĩ tốt tinh nhuệ nhân tộc, long tộc, phượng tộc, các sơn tinh thủy quái… mặc trọng giáp lui tới ở trên tường thành.
Ngoài tường thành, các dòng sông dung nham, sông nhược thủy, các loại cát chảy, đầm lầy hiểm ác tản mát ra sát khí ngập trời, vô số sinh linh cổ quái thích ý tới lui tuần tra chơi đùa ở trong các nơi hiểm yếu tuyệt địa hung hiểm đến cực điểm này, thỉnh thoảng hướng bầu trời phát ra tiếng gầm gừ thật lớn.
Một vòng đại dương mênh mông vờn quanh toàn bộ Nghiêu Sơn thành, vô số tinh nhuệ long tộc thống lĩnh chiến sĩ thủy tộc không thể đếm xuể gây sóng gió, đất bằng nhấc lên sóng to mấy trăm trượng, ngẫu nhiên có sóng to va chạm chính diện, phát ra tiếng nổ vang lớn kinh người.
Cực cao trên không trung, mơ hồ có thể thấy được cửa chính thiên đình, một dòng lũ bảy màu từ trên trời giáng xuống, hóa thành một cột sáng lưu ly bảy màu đường kính ức vạn dặm, gắt gao đem toàn bộ Nghiêu Sơn thành bao phủ ở trong.
Thiên Địa Đại Trận chính bản thiên đình và Thiên Địa Đại Trận phỏng chế của Nghiêu Sơn thành hài hòa hòa hợp một thể hoàn mỹ, trong cột sáng lưu ly bảy màu vô số thần phù huyền diệu như ẩn như hiện, hầu như thay thế thần hiệu của trụ trời Bất Chu sơn năm đó, ổn định chư thiên, trấn áp thiên địa.
Bởi vì cột sáng lưu ly này tồn tại, Nghiêu Sơn thành đã thành thông đạo duy nhất đi thông thiên đình. Phải thông qua phi thăng đại trận trong thành Nghiêu Sơn, theo cột sáng lưu ly bay thẳng tắp lên trên, mới có thể tiến vào thiên đình. Như thời điểm năm đó Bất Chu sơn còn, đại năng nhân gian chỉ có thể leo lên Bất Chu sơn, lúc này mới có thể đến cửa chính thiên đình.
Ở trong cột sáng lưu ly quy mô khổng lồ này, cách mỗi một trăm dặm, sẽ có một tầng ngọn núi bay lẳng lặng lơ lửng. Trên đỉnh mỗi một ngọn núi đều trú đóng vô số thiên binh thần tướng, từng tòa sát phạt đại trận đặc hữu của thiên đình rậm rạp vòng quanh bốn phía, giữa đỉnh núi lóe ra kỳ quang, các loại cấm chế hiểm ác ác độc cường đại tản mát ra linh khí dao động khủng bố, quấy hư không cũng loạn hết cả lên.
Toàn bộ Nghiêu Sơn thành và thiên đình nối liền một mạch, vô số sĩ tốt gối giáo chờ sáng, đã thành một tòa thành lũy sát phạt khổng lồ.
Sát khí cuồn cuộn từ bốn phía đánh tới, khi Cơ Hạo dời đi, xây dựng Nghiêu Sơn thành mới, đông nam tây bắc phân biệt đặt một con đường lớn đến thẳng bốn cổng của thành trì, vô số sĩ tốt mặc các loại giáp trụ, gõ trống trận, thổi kèn hiệu, không ngừng phát ra tiếng hô chiến kinh thiên động địa, cuồn cuộn theo bốn con đường lớn đó hướng Nghiêu Sơn thành ép tới.
Từ con đường lớn hướng chính bắc tiến quân thần tốc, là đại quân Da Ma Thiên cầm đầu các quý tộc bản thổ đến từ Bàn Ngu thế giới.
Đám quý tộc bản thổ này tự nuôi dưỡng lượng lớn tư binh tinh nhuệ, trong tộc nhân trực hệ của bọn họ cũng khống chế lượng lớn thực dân thế giới, vô số chiến sĩ dân bản xứ thực dân thế giới mặc giáp trụ cổ quái, xếp đội ngũ chỉnh tề, dùng một loại khí thế hung hãn không sợ lao về phía Nghiêu Sơn thành.
Từ con đường lớn hướng chính nam cuồn cuộn xếp hàng tiến lên, là đại quân nhân tộc Đế Úc nắm giữ.
Chi đại quân nhân tộc này lấy quân đoàn Công Tôn Hiên Viên nhất tộc Đế Úc xuất thân làm trung tâm, quân đoàn đến từ mấy chục siêu cấp thị tộc nhân tộc là chủ lực, phối hợp yêu ma quỷ quái sơ vu nhất mạch đã nhập ma không biết từ trong các khe núi vực sâu nào nhảy ra làm phụ trợ, lại có các bộ lạc cỡ trung và nhỏ xu nịnh Đế Úc hô ứng từ xa.
Đế Úc quân đoàn cuồn cuộn ở trên quy mô không yếu hơn so với quân đoàn bản thổ Ngu tộc một chút nào, thậm chí còn hơn. Nhất là các Khoa Phụ tộc nhân và người nước Long Bá hành tẩu ở trong quân đội, hình thể khổng lồ của bọn họ càng mang đến uy áp khủng bố.
Khoa Phụ tộc nhân thì thôi, thân hình chiều cao của bọn họ còn có thể làm người ta tiếp nhận, thân thể trăm trượng, mấy chục trượng tất nhiên to lớn, nhưng chưa đột phá điểm mấu chốt của lòng người.
Chỉ có những người nước Long Bá, thân thể bọn họ động cái là cao tới ba năm mươi dặm, cường giả trong tộc thường thường còn có khoảng trăm dặm, bọn họ hành tẩu ở hai cánh trái phải của đại quân, mây bay cũng chỉ bay qua phụ cận eo bụng bọn họ, trên vai bọn họ vác những ngọn núi lớn hắt xuống trên mặt đất cái bóng khổng lồ, bước chân nặng nề để lại trên mặt đất dấu chân thật sâu.
Đại quân Đế Úc cách Nghiêu Sơn thành còn mấy ngàn dặm, thám báo Nghiêu Sơn thành đã ở trên đường chân trời nhìn thấy những người nước Long Bá thân thể khủng bố.
Tiếng kèn bén nhọn phóng lên cao, trong dãy núi xung quanh Nghiêu Sơn thành, tộc nhân các bộ tộc Long Bá quốc trung thành và tận tâm tùy tùng Tự Văn Mệnh gào thét trầm thấp đứng dậy, tùy tay hướng trên đất chộp một cái, nhổ lên những ngọn núi vác ở trên vai chuẩn bị chiến tranh.
Hai sườn đông tây Nghiêu Sơn thành, đám thực dân thánh tôn dị tộc lấy Ngu Mông, Ngu Hốt làm đại biểu, thống lĩnh đại quân dân bản xứ thực dân thế giới gia tộc bọn họ khống chế, cũng hùng hổ cuồn cuộn hướng Nghiêu Sơn thành không ngừng tới gần.
Các thực dân thánh tôn này số lượng khổng lồ, thực dân thế giới bọn họ nắm giữ giống như hằng hà sa số, dân bản xứ đến từ các thực dân thế giới này bộ dạng càng thêm muôn vàn kỳ quái, các loại sinh linh cổ quái móc tổ chức lại một nơi, quả thực là cảnh tượng trong ác mộng mới có.
Lấy đông lộ quân chỗ Ngu Mông làm ví dụ, tiên phong hành tẩu ở ngay phía trước đại quân của bọn họ, chính là một con rắn khổng lồ màu đen có được ba đuôi một trăm lẻ tám đầu. Con rắn khổng lồ đến từ thực dân thế giới không biết tên này thân thể dài gần trăm dặm, so với đám cự xà, giao long năm đó Cộng Công nhất tộc nuôi dưỡng càng có thêm một phần không khí tà dị âm trầm.
Trên mỗi một cái đầu của con cự xà này, đều có một dân bản xứ khôi vĩ toàn thân đen sì, trên làn da dày đặc lân giáp, mọc ba đầu sáu tay đang đứng.
Trong cơ thể đám dân bản xứ này không bất cứ pháp lực dao động nào, chỉ có huyết khí quay cuồng cực kì mạnh mẽ. Rất hiển nhiên, bọn họ giống với chiến sĩ Già tộc sở trường cận chiến chém giết, thuật chiến đấu bằng thân thể, mỗi một dân bản xứ đều là cỗ máy giết chóc đáng sợ.
Mà tây lộ quân chỗ Ngu Hốt, tiên phong mở đường rõ ràng là một con côn trùng lắm chân thân thể dài gần trăm dặm, dưới bụng ít nhất mọc mấy vạn chân.
Sinh linh quái dị toàn thân đỏ rực này chậm rãi mấp máy về phía trước, trên lưng nó đứng đầy chiến sĩ dân bản xứ giống châu chấu đứng thẳng như con người. Các chiến sĩ này chiều cao chỉ khoảng ba thước, nhưng tên nào cũng giáp xác cứng rắn, trên làn da không ngừng nổi lên hàn quang chỉ kim loại mới có.
Bọn họ cầm các loại binh khí tinh xảo loại nhỏ, trên toàn bộ binh khí đều không ngừng có một tia mùi gay mũi toát ra, hiển nhiên đều bôi kịch độc.
Ngẫu nhiên thân thể các chiến sĩ này va chạm, theo tiếng xé gió chói tai, thân thể nho nhỏ của bọn họ chợt đục lỗ không khí, nháy mắt xuất hiện ở ngoài mấy ngàn thước. Các dân bản xứ châu chấu thân thể nhỏ bé này, lại có lực nhảy bật làm người ta sợ hãi, ở trên chiến trường, bọn họ sẽ là lực lượng đột kích tập sát khiến người ta giật mình.
Các loại chiến sĩ dân bản xứ cổ quái gào rú khàn cả giọng, cất tiếng kêu gào, từ bốn phương hướng chậm rãi hướng Nghiêu Sơn thành không ngừng chạy đi.
Ngoài thành Nghiêu Sơn, trên một ngọn núi nhỏ không làm người ta chú ý, Đế Thuấn và nam tử khôi vĩ thân người đuôi rắn kia đứng song song, lẳng lặng nhìn bốn lộ đại quân lớn tiếng xôn xao rầm rĩ kia.
“Trên người có nhọt độc, để cho nó lan ra trước, mới có thể buông tay cắt được thịt thối.” Nam tử thân rắn ôn hòa cười: “Nhân tộc hiện tại có quá nhiều thịt thối, phải hung hăng cắt đi thanh tẩy một lần mới được.”