Xem tư thế, bọn Vũ Dư đạo nhân quả nhiên rất bận, cũng không biết bọn họ rốt cuộc đang bận rộn những gì.
Cơ Hạo đem vài thứ Huyền Đô đạo nhân đưa tới lần lượt cất đi, nhất là Hỗn Độn Hạp Kiếm kia càng cất chứa bên người. Đồ chơi này dựa theo Huyền Đô đạo nhân giải thích, là nhị sư bá của Cơ Hạo thu thập tiên thiên ngũ hành kim tinh nhuệ khí, lại từ trong chín đại khí nhãn cực hung trong thiên địa thu thập tiên thiên hồn trọc sát khí luyện chế thành hình, đặt ở trong cửu thiên cương phong rèn luyện ngàn năm mới thành.
Hỗn Độn Hạp Kiếm này sát ý kinh người, hung hiểm vô cùng, tự mang tiên thiên sát khí, nguyên thần khẽ chạm vào đã có nguy cơ ngã xuống, cho nên hắn căn bản không thể dùng nguyên thần tế luyện, chỉ có thể dùng chú ngữ cùng thủ ấn đặc thù khống chế.
Đây là vật hung hiểm rõ đầu rõ đuôi vì giết chóc mà luyện chế, Cơ Hạo đối đãi nó tự nhiên không dám có chút sơ ý. Huyền Đô đạo nhân từng báo cho hắn, bị Hỗn Độn Hạp Kiếm này gây thương tích, ngay cả cứu chữa cũng không kịp, nhất định phải cẩn thận sử dụng mới được.
Mà mọi thứ trong túi gấm kia, thì bị Cơ Hạo bỏ vào trong không gian giới chỉ từ trên tay Bà La Tư đoạt được. Trong túi gấm rất nhiều bảo bối, như là ngọc phù uy lực lớn dùng một lần đã lấy hàng vạn để tính, các loại lôi hỏa sét đánh bí pháp luyện chế thì càng lấy chục vạn để tính, đủ đánh một cuộc chiến tranh quy mô lớn.
Trừ những vật này, còn có nhiều vật kỳ môn kỹ xảo, sử dụng thích đáng, ở thời khắc khẩn cấp cũng có thể cứu mạng.
Thậm chí ngay cả bản thân túi gấm này cũng là một món kỳ vật, được xưng là ‘Túi Vân Vụ’, nó không có bất cứ lực sát thương gì, nhưng ngày thường đem lượng nước sạch khổng lồ cất giữ ở trong, một khi phóng thích có thể phóng ra sương mù dày đặc phạm vi mấy vạn dặm che tầm mắt, ngay cả thần thức ở trong sương mù dày đặc cũng không dễ dùng, là bảo bối yểm hộ chạy trốn vô cùng tốt.
Cơ Hạo thậm chí cũng nghĩ tới, dùng nước sạch có thể phóng ra sương mù dày đặc, nếu ở trong nước trộn vu độc hung ác nhất của Vu Điện thì sao?
Nghĩ hiệu quả đó, Cơ Hạo trước mặt Huyền Đô đạo nhân mặt chỉ cười ngây ngô ‘Ha ha’, căn bản không dám đem ý niệm của mình nói ra. Hắn nhìn ra được, Huyền Đô đạo nhân là đạo đức chi sĩ chân chính. Trước mặt hắn thảo luận chuyện giết người phóng hỏa không thỏa đáng thế nào.
Huyền Đô đạo nhân vừa đi, Nghiêu Sơn thành chợt liền náo nhiệt hẳn lên.
Thiếu Ti hướng Cơ Hạo đưa ra thỉnh cầu của mình, Cơ Hạo rất cảm thấy hứng thú, Phong Hành, Vũ Mục hai tên thích náo nhiệt lập tức ở một bên gây sóng gió, còn có Man Man làm người tích cực dẫn đầu, căn bản là không có ai nhắc nhở một câu với đương sự Thái Ti, Cơ Hạo đã thay hoa phục, mang theo đại đội nhân mã bái phỏng khắp nơi.
Trong lãnh địa Nghiêu Sơn, phàm là trong nhà có con gái còn trẻ, hơn nữa con gái tướng mạo đoan chính, Cơ Hạo gióng trống khua chiêng dẫn người tới nhà bái phỏng, tặng sính lễ hậu hĩnh. Đám tộc lão các nơi thành trại, các nơi thôn xóm trong lãnh địa Nghiêu Sơn đồng loạt theo Cơ Hạo xuất động, theo hắn tự mình tới nhà.
Người nhà những con dân đó bị hành động của Cơ Hạo dọa nơm nớp lo sợ, không biết nhà mình trêu chọc cái gì tai họa.
Nhưng chờ Cơ Hạo nói rõ ý đồ đến của mình, nhất thời các con dân đó ai cũng mừng như điên cười to, vui vẻ đem con gái nhà mình trang điểm ăn mặc chỉnh tề, đem các nàng đưa vào trong phủ đệ Nghiêu Bá.
Cơ Hạo nói rất rõ ràng —— Thiếu Ti là một trong các nữ chủ nhân hắn nhận định. Mà huynh trưởng Thái Ti của Thiếu Ti, là người thân duy nhất của Thiếu Ti trên đời, cũng là hạt giống huyết mạch cuối cùng của Huyền Minh nhất tộc bọn họ.
Thái Ti là huynh trưởng của Thiếu Ti, tự nhiên cũng chính là huynh trưởng của Cơ Hạo hắn, là huynh trưởng của Nghiêu Bá Cơ Hạo, cũng có thể xem như nửa chủ nhân Nghiêu Bá lĩnh.
Cơ Hạo cùng Thái Ti cùng đi tham gia dị tộc sinh tử đổ đấu, hơn một năm sau, Thái Ti không biết còn sống quay về Nghiêu Sơn thành hay không. Nhưng huyết mạch Huyền Minh nhất tộc không thể đứt. Cho nên Cơ Hạo tự mình tới nhà, chính là giúp Thái Ti cầu hôn.
Nghiêu Bá Cơ Hạo tự mình tới nhà cầu hôn, hơn nữa hứa hẹn toàn bộ gia đình đem con gái gả cho Thái Ti, toàn bộ tộc nhân đều có thể vào Nghiêu Sơn thành ở lại. Hơn nữa các thiếu nữ đó sinh con nối dõi cho Thái Ti, sẽ ở trong lãnh địa của Nghiêu Bá nhận được một lãnh địa độc lập sinh sản sinh lợi tự thành một tộc!
Loại chuyện tốt này, các con dân vài năm trước còn là thân phận nô bộc, bị Cơ Hạo dùng ngọc tệ từ trên chợ nô lệ Bồ Phản mua đến nào có ai không đồng ý?
Không nói chuyện tương lai được lãnh địa độc lập, chỉ cần lấy thân phận xuất thân của bọn họ, có thể tiến vào Nghiêu Sơn thành an toàn, thoải mái, huy hoàng, tráng lệ ở lại, đây là tạo hóa lớn bằng trời của bọn họ rồi, càng không cần nói bọn họ bởi vậy, trực tiếp trèo lên quan hệ thân thích với Nghiêu Bá!
Trong lúc nhất thời, một đám thiếu nữ vừa độ tuổi trang điểm xinh đẹp lượng được đưa vào phủ đệ Nghiêu Bá.
Cơ Hạo chuyên môn đem một mảng tới nhà sân gần sân sau phủ đệ Nghiêu Bá chia ra, để đám oanh oanh yến yến này ở lại.
Thái Ti đối với động tĩnh bên ngoài là chưa nghe được chút tin tức nào, thằng cha này mỗi ngày chính là lượn lờ quanh bạch cốt tế đàn của mình, niệm chú hiến tế, cuồng ca loạn vũ, không ngừng câu thông ma thần trong minh minh, dùng các loại vu pháp bí thuật bí truyền của Chúc Long bộ nhanh chóng tăng lên thực lực.
Trước đó vài ngày tru sát thuỷ quân sông Hoài, Thái Ti được ma thần thêm vào lực lượng đã thành tựu đỉnh phong Đại Vu. Ở lúc Cơ Hạo xử lý hôn sự cho hắn, hắn thế mà ở dưới sự trợ giúp của ma thần không biết tên, dẫn một tia lực lượng bản mạng vu tinh vào cơ thể.
Một đạo tinh lực đen như mực, tản mát ra tử khí vận rủi mãnh liệt, chỉ nhìn một cái đã làm toàn thân người ta không thoải mái từ trên trời giáng xuống, gào thét rơi vào trong phủ đệ của Nghiêu Bá. Trong sân nhà Thái Ti ở từng đợt tiếng khóc quỷ thần không ngừng truyền đến, sau đó truyền đến chính là tiếng cười vui điên khùng của Thái Ti.
“Thiếu Ti, Thiếu Ti, a muội, a muội, ta là Vu Vương rồi! Ta là Vu Vương rồi! Ta rốt cuộc vượt qua thực lực của a cha, a mỗ bọn họ rồi!”
Thái Ti quần áo toàn thân rách nát, quanh thân tà khí bốc lên như ma quỷ hoa chân múa tay chạy tới trước mặt đám người Cơ Hạo, ở trước cửa đại điện phủ đệ Nghiêu Bá trang trí đổi mới hoàn toàn, trước mặt mấy trăm vị nhạc phụ nhạc mẫu của hắn, hướng tới Cơ Hạo khàn giọng hò hét: “Cơ Hạo, Thiếu Ti, ha, ta là Vu Vương! Biết bản mạng vu tinh của ta không? Thiên sát Cô Tinh đệ nhất…”
Cơ Hạo và Thiếu Ti đồng thời lao lên, nháy mắt bịt mồm Thái Ti.
Đồ vô liêm sỉ này, bản mạng vu tinh nhà mình là một cái nào, có thể trước mặt nhiều người như vậy nói hươu nói vượn sao?
Thái Ti điên cuồng giãy dụa, muốn rống to, muốn chia sẻ vui sướng sau khi hắn đột phá cùng bọn Cơ Hạo. Nhưng bọn Cơ Hạo lại mang đến cho Thái Ti ‘kinh hỉ’ khiến hắn hoảng sợ không thôi!
“Tân lang đến rồi! Tốt rồi tốt rồi, đem các cô dâu của Thái Ti mau mau đưa lên! Này, này, Chúc Long trưởng lão, hôn sự mời ngươi an bài!” Cơ Hạo bịt mồm Thái Ti, hướng tới Chúc Long Quỹ đứng ở cửa đại điện mặt đầy nét cười kêu to.
“Vũ Mục, bỏ thuốc!” Thiếu Ti sạch sẽ lưu loát quát lớn một tiếng, Vũ Mục cười đến mắt nheo thành một đường, gian xảo chạy tới, đem một viên thuốc màu đỏ hồng to bằng ngón cái nhét vào trong mồm Thái Ti.
“Thái Ti… Ngươi là huyết mạch cuối cùng của Huyền Minh nhất tộc! Chúng ta sắp đi tham gia sinh tử đổ đấu, còn có một năm thời gian, ngươi ít nhất phải lưu lại một ngàn hạt giống huyết mạch cho Huyền Minh nhất tộc chúng ta! Khổ chút, mệt chút, đây đều là bổn phận của ngươi!” Thiếu Ti nhìn Thái Ti, mắt nước mắt lưng tròng nói: “Nhớ tới a cha, a mỗ chết thảm còn có nhiều a thúc, a thẩm, a ông, a ảo như vậy, Huyền Minh nhất tộc có thể kéo dài tiếp không, đều trông vào Thái Ti ngươi!”
Thái Ti mờ mịt không biết làm sao nhìn bốn phía, hắn đột nhiên cảm thấy, một số chuyện không tốt nào đó sắp xảy ra.
“Cứu… Cứu mạng!” Thái Ti rống cổ họng kêu lên chói tai.