Trái phải, vô số trường mâu như rừng, chiến sĩ Liệt Sơn bộ lớn tiếng rít gào, xếp thành tường đồng vách sắt hơi có chút hỗn độn nhưng vô cùng cứng cỏi, gắt gao ngăn cản chiến sĩ Già tộc tấn công.
Thỉnh thoảng có chiến sĩ Già tộc dựa vào thực lực cá nhân mạnh mẽ tấn công thương trận, mười mấy thanh trường mâu đồng thời đâm xuyên, những chiến sĩ Già tộc có gan thoát ly hàng ngũ xung phong, thường thường cả người phun máu ngã vào trong rừng thương.
Trên người toàn bộ chiến sĩ Già tộc đều quấn quanh một tia khí đen, dưới chân bọn hắn thỉnh thoảng trượt một cú, hoặc là chợt hắt xì một cái, hoặc là mắt đột nhiên bị máu tươi đồng bạn phun ra bôi đầy.
Dưới chân bọn chúng bị trượt, liền không thể ngăn cản Cơ Hạo cùng Man Man bạo lực công kích, không chút phản kháng bị chém giết ngay tại chỗ; bọn chúng hắt xì một cái, phòng ngự vốn nghiêm mật lại đột nhiên vỡ ra một khe hở, mấy thanh trường mâu đâm nhanh đến, hung hăng xuyên qua thân thể bọn chúng; mắt bọn chúng bị máu tươi dính chặt, đột nhiên, một mũi tên bắn nhanh đến, bất động thanh sắc đã trúng chỗ yếu hại của bọn chúng.
Càng có từng tia tử khí quanh quẩn ở bên thân bọn chúng, thể lực chiến sĩ Già tộc đang cấp tốc tiêu hao, sinh mệnh lực không ngừng bị Thái Ti nguyền rủa rút đi. Bên người Thái Ti vờn quanh một tầng mệnh khí thật dày, mệnh khí màu máu như suối nước, không ngừng bổ sung vào trong cơ thể chiến sĩ Liệt Sơn bộ bên người Cơ Hạo.
Các chiến sĩ Liệt Sơn bộ này ở trong từng đợt tấn công điên cuồng của kẻ địch bị thương, mệt mỏi, vu lực đã tiêu hao tám chín thành. Nhưng Thái Ti không ngừng bổ sung mệnh khí cho bọn họ, trong cơ thể khô kiệt của bọn họ không ngừng có lực lượng mới toát ra, chống đỡ bọn họ tiếp tục điên cuồng tác chiến.
Vu lực trong vu huyệt của bọn họ cạn kiệt, nhưng lực lượng thân thể bọn họ lại luôn luôn ở trạng thái đỉnh phong!
Bọn họ dũng mãnh giơ trường mâu, lần lượt đem trường mâu đâm về phía trước, đâm, đâm, trường mâu dưới ánh mặt trời tạo nên từng mảng ánh sáng lạnh chói mắt, có bị binh khí của chiến sĩ Già tộc đẩy ra, có thì không lưu tình chút nào đâm vào sâu trong thân thể bọn chúng.
Vũ Mục nấp ở trong đám người, bận rộn vung đôi tay.
Cả mảng lớn thuốc bột bắn tung tóe, đen, đỏ, trắng, lục, thuốc bột đủ mọi màu sắc bay lả tả ở đỉnh đầu mọi người.
Thuốc bột kịch độc không sai sót đều rơi ở trên thân chiến sĩ Già tộc, thân thể bị thương của chúng không ngừng thối rữa, kịch độc lan tràn ở trong cơ thể bọn chúng, cấp tốc suy yếu sinh mệnh lực của bọn chúng.
Vu dược cứu mạng rơi chuẩn xác ở trên người chiến sĩ Liệt Sơn bộ, không ngừng chữa trị vết thương ngoài da của bọn họ. Càng có lượng lớn thuốc bột bị chiến sĩ Liệt Sơn bộ hút vào trong cơ thể, nhanh chóng ngừng nội tạng bọn họ xuất huyết nhiều, từng lần một đem thân thể bọn họ từ bên bờ sụp đổ kéo về.
Bởi vì quan hệ Thái Ti và Vũ Mục, ít nhất có một ngàn chiến sĩ Liệt Sơn bộ hẳn là đã sớm chết trận, giờ phút này còn lớn tiếng rít gào chiến đấu ở tuyến đầu.
‘Xẹt’ một tiếng vang giòn truyền đến, Phong Hành ở phía sau một lần nữa bắn lén, mũi tên bắn ra mỗi lần đều rơi ở trên thân các chiến sĩ Già tộc sắp đột phá phòng tuyến của Liệt Sơn bộ, mỗi một lần đều chui thật sâu vào chỗ yếu hại của kẻ địch, làm bọn chúng rống giận lui về phía sau, hoặc là dứt khoát trực tiếp đem bọn họ bắn chết ngay tại chỗ.
Phía sau, không ngừng có chiến sĩ Ngu tộc, Già tộc ở trong tiếng rống giận dữ của Đế Sát đột tiến về phía trước, muốn tiếp viện đại đội Già tộc chỗ lối ra sơn cốc, lâm vào khổ chiến mà không thể thoát thân. Nhưng Đại Phong Tiêu quản lý trên vạn tiễn thủ cưỡi đại ưng xoay quanh ở không trung, tên như bão tố không ngừng từ không trung trút xuống, đem cả sơn cốc hoàn toàn phong tỏa.
Có chiến sĩ Già tộc ỷ vào giáp trụ trên người mình dày chắc, lực phòng ngự của khiên xuất chúng, rống to muốn đột phá mưa tên phong tỏa mạnh mẽ đột phá.
Nhưng bọn Đại Phong Tiêu mỗi lần đều dùng mũi tên tàn nhẫn của mình cho đám chiến sĩ Già tộc liều lĩnh kia một bài học hẳn hoi, nói cho bọn chúng ‘con nhím’ rốt cuộc bộ dáng thế nào! Mấy chiến sĩ Già tộc thực lực cường hãn nhất, cũng chỉ ở trong sơn cốc tiến lên về phía trước mười mấy dặm, đã ở trong mưa tên đầy trời biến thành ‘con nhím’.
Đầy đất đều là máu tươi. Đầy đất đều là thi hài, Khương Trảo cười quái dị ‘khặc khặc’, vô số trứng trùng từ không trung rơi xuống, rơi ở trong núi thây biển máu, ấp trứng ra từng đám đông sâu bọ, thét chói tai ‘Xèo xèo’ hướng đại quân Già tộc ở cửa sơn cốc, hướng Đế Sát quân đoàn phía sau sơn cốc xung phong tới.
Chỉ cần có thi thể, đại quân sâu bọ của Khương Trảo liền không thể tiêu diệt.
Ở trong tiếng cười chói tai vang tận mây xanh của Khương Trảo, vô số sâu bọ nhanh chóng bao vây một lại một chiến sĩ dị tộc trang bị hoàn mỹ, dùng nanh vuốt và nọc độc của mình đem bọn hắn triệt để bao phủ. Giáp trụ bị xé nát, thân thể bị chia nhau ăn. Nhiều chiến sĩ dị tộc bị sâu bọ bao vây phát ra tiếng rú thảm giống như quỷ kêu, hoa chân múa tay giãy dụa bỏ chạy, lại ở trong khoảng thời gian cực ngắn bị sâu bọ xé nát.
“Đế Sát!” Cơ Hạo lớn tiếng rít gào, thạch kiếm tạo nên một mảng ánh sáng đỏ nhàn nhạt, trên lưỡi kiếm không tỏa sáng đã có một tia lửa đang vờn quanh. Vu lực của Cơ Hạo không ngừng đưa vào trong thạch kiếm, thạch kiếm đã dần dần thức tỉnh một tia hậu thiên hỏa diễm thuộc tính.
“Đế Sát, là ta giết đệ đệ ngươi Đế La! Là ta hủy Huyết Nha đoàn buôn nô lệ của gia tộc ngươi! Đến đi, giết ta báo thù đi! Đừng như kẻ nhu nhược núp ở phía sau nhìn người của ngươi chịu chết! Giống dũng sĩ chân chính, đến, liều mạng với ta!”
Cơ Hạo rống to, hắn đột nhiên vung lên hắc thạch trường đao trong tay, trường đao kéo theo một mảng ánh lửa bay lên trời, ở dưới lực lượng tinh thần cường đại khống chế hóa thành một cầu vồng lửa dài mười mấy trượng, gào thét ở trong chiến sĩ Già tộc bay lượn lui tới đâm xuyên.
Truyền thừa vu bảo của Kim Ô bộ, ở dưới lực lượng nguyên thần cường đại của Cơ Hạo khống chế, biến thành một thanh phi đao lăng không giết địch!
Hai tay Cơ Hạo nắm chặt thạch kiếm, toàn bộ lực lượng thân thể cùng vu lực đều dùng để nắm giữ thanh tạo hóa thánh binh này, từng điểm ánh lửa lóe lên, ở trong đội ngũ chiến sĩ Già tộc dày đặc nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
Trọng giáp màu đen mặc cho kẻ địch bổ chém, mỗi một lần bổ chém Cơ Hạo ngay cả một tia chấn động cũng không cảm thụ được.
Thạch kiếm sắc bén vô cùng, chiến sĩ Già tộc phía trước vô luận bọn hắn thực lực mạnh bao nhiêu, xuất thân cao quý cao nhiêu, giáp trụ hoàn mỹ bao nhiêu, binh khí sắc bén bao nhiêu, nơi thạch kiếm đi qua, nhẹ nhàng cắt một cái tất cả đều thành hai đoạn. Thân thể thành hai đoạn, giáp trụ thành hai đoạn, binh khí thành hai đoạn, khiên thành hai đoạn!
“Giết!” Cơ Hạo lớn tiếng thét dài, cứng rắn đội chiến sĩ Già tộc điên cuồng phản kích, một hơi đem phòng tuyến đột tiến về phía trước một trăm trượng!
Chiến sĩ Già tộc bị Cơ Hạo giết tới mức trong lòng run sợ, một tướng lĩnh Già tộc bị hắn chém eo nửa đoạn thân thể ở dưới đất, khàn giọng ngửa mặt lên trời rên rỉ: “Huyết Nguyệt vĩ đại chí cao tại thượng! Con dân của ngài cạn sức rồi, chúng ta kiệt sức rồi! Chúng ta không phá nổi giáp trụ của hắn, chúng ta không phá nổi giáp trụ của hắn!”
‘Oành’ một cái, đại chuỳ của Man Man nhằm vào đầu hạ xuống, đem tướng lĩnh Già tộc nửa thân thể ở dưới đất cũng vẫn cao hơn ba thước này đánh thành mảnh vỡ. Lửa phun trào, tướng lĩnh Già tộc vỡ nát hóa thành một đám tro tàn phiêu tán.
“Đế Sát! Lăn ra đây! Tử chiến với ta!”
Cơ Hạo tiếp tục rống lớn, tiếng rống truyền khắp toàn bộ chiến trường!
Đế Sát chưa đáp lại, sĩ khí Đế Sát quân đoàn ‘Xôn xao’ một phen trực tiếp hạ xuống số 0, bốn phương hướng trên chiến trường, binh sĩ Đế Sát quân đoàn đồng thời bắt đầu tan rã, đào vong lượng lớn.