Mục lục
Vu Thần Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘Khụ khụ’, ‘Khụ khụ’, Thiên Cơ La Bàn chậm rãi xoay tròn, như thiên địa cự ma, đem sương mù dày đặc màu xám chậm rãi mài mòn sạch sẽ.

Mười mấy tổ linh đám Không Ô Hữu từ trong sương mù màu xám hiện ra thân thể, bọn họ ai cũng dáng vẻ chật vật, đôi mắt không còn ánh sáng, toàn thân không ngừng phun ra các loại sương khói màu đen, màu xanh lục, màu xám, màu lam, giống như gà ăn mày vừa mới nướng chín một nửa đã từ trong cục bùn cạy ra, nhìn qua muốn bao nhiêu chật vật sẽ có bấy nhiêu chật vật.

Không chỉ có thế, tu vi họ tựa như cũng bị thương nặng, vốn thần thức Cơ Hạo còn chưa thể nắm chắc bọn họ rốt cuộc có thực lực mạnh bao nhiêu, nhưng hiện tại thần thức quét tới, Cơ Hạo có thể cảm ứng được rõ ràng bọn họ đại khái chính là tiêu chuẩn lục tinh, thất tinh Vu Đế, còn thua xa hương vị cao thâm khó lường vừa rồi.

Càng làm Cơ Hạo kinh hãi là, đỉnh đầu bọn Không Ô Hữu không ngừng có một tầng ánh sáng mờ nhạt lóe lên, linh hồn bọn họ rất xao động bất an nhảy nhót ở trong cơ thể, giống như lúc nào cũng có thể thoát cơ thể bay ra.

Dân bản xứ Bàn Hi thế giới khác với nhân tộc, nhân tộc có ba hồn bảy vía, cho dù ngẫu nhiên có một hồn hai phách bay ra ngoài cơ thể, người ta vẫn có thể sống. Nhưng dân bản xứ Bàn Hi thế giới linh hồn liền thành một khối, tuyệt không phân tán hồn phách, nếu linh hồn bay ra khỏi thân thể, vậy sẽ thật sự chết triệt để.

Vừa rồi Ti Mệnh phóng ra quầng sét màu xám, không chỉ có suy yếu tu vi của bọn Không Ô Hữu, thêm vào một đống lớn xui xẻo, tai nạn lộn xộn cho bọn họ, càng làm linh hồn bọn họ đã xảy ra một số biến dị nào đó không chịu khống chế.

Tuy nhìn từ bề ngoài, thân thể bọn Không Ô Hữu cũng chưa chịu bất cứ thương tổn thực chất nào, thực ra thương tổn bọn họ chịu lợi hại hơn thương thế da thịt nhiều.

Bọn Không Ô Hữu vừa mới từ trong sương mù dày đặc giãy dụa ra, đã đều uể oải nằm bệt dưới đất liên tục ho khan. Bọn họ còn không ngừng há mồm nôn mửa, vốn bọn họ còn có thể nôn ra chút thứ, về sau thật sự trong bụng cũng nôn hết sạch rồi, chỉ có thể không ngừng phun ra nước trong, thoạt nhìn vô cùng chật vật.

Sương mù dày đặc bị Thiên Cơ La Bàn dần dần mài mòn hết. Qua đại khái một khắc đồng hồ, thân hình Thiên Cơ trưởng lão cũng từ trong sương mù dày đặc hiện ra.

So sánh với bọn Không Ô Hữu, Thiên Cơ trưởng lão trước tiên đã tế ra Thiên Cơ La Bàn thoạt nhìn trạng thái tốt hơn nhiều, trên người không có những xui xẻo, vận xấu rối rắm, tu vi cũng chưa có quá nhiều tổn hại.

Nhưng Cơ Hạo mắt sắc, hắn liếc một cái nhìn ra Thiên Cơ trưởng lão vốn chỉ là diện mạo trẻ con bảy tám tuổi, hiện tại tựa như lớn thêm một tuổi hai tuổi, thoạt nhìn đã là bộ dáng trẻ con tám chín tuổi. Rất hiển nhiên diện mạo Thiên Cơ trưởng lão có liên quan với tu vi hắn, bề ngoài hắn lớn tuổi hơn cũng không phải chuyện gì tốt.

Tay trái kéo Man Man, tay phải kéo Thiếu Ti, mặc cho Nha Công đáp ở đỉnh đầu mình thích ý chải vuốt lông chim, Cơ Hạo cười nhìn Thiên Cơ trưởng lão chậm rãi nói: “Trưởng lão, Man Man và Thiếu Ti, là nữ nhân của ta. Đây là hiểu lầm.”

Sắc mặt Thiên Cơ trưởng lão cực kỳ cổ quái, khuôn mặt hắn thay đổi trong nháy mắt như mở cửa hàng thuốc nhuộm. Trong chớp mắt các loại màu sắc các loại biểu cảm ùn ùn thay đổi ra. Qua hồi lâu, hồi lâu, mặt Thiên Cơ trưởng lão mới âm trầm nói: “Chuyện này… đã là hiểu lầm… Các ngươi đoạt lấy khí vận bản giới, sao không chịu trời phạt?”

Man Man cười ha ha ôm cánh tay Cơ Hạo, không thèm để ý Thiên Cơ trưởng lão, chỉ để ý việc của mình hướng Cơ Hạo miêu tả những ngày qua nàng và Thiếu Ti ăn bao nhiêu thứ thú vị. Ví dụ như nói Bàn Hi thế giới có loại Kim Châu Tùng Kê mùi vị đặc biệt ngon, có loại thỏ Lưu Phong sau khi nướng tươi mới dị thường, ‘Bốp bốp bốp bốp’. Man Man không lâu sau đã nói ra mấy trăm loại mỹ vị chim bay cá nhảy.

Thiếu Ti thì ôn hòa cười, hướng Thiên Cơ trưởng lão hơi hạ thấp người hành một lễ: “Vị trưởng lão này, Thiếu Ti nơi này có lễ. Ta quả thực đoạt lấy một bộ phận khí vận của tộc nhân các ngươi, nhưng ta không phải làm việc không ràng buộc… Ta chỉ cướp đi chín thành khí vận trên người bọn họ, nhưng cũng thi pháp lấy đi toàn bộ nghiệp lực, nghiệt lực cùng lực lượng tiêu cực khác của bọn họ, so sánh, bọn họ còn chiếm tiện nghi.”

Không Ô Hữu gian nan ngẩng đầu, chỉ vào Thiếu Ti phẫn nộ quát: “Nói hươu nói vượn cái gì. Cái gì nghiệp lực, nghiệt lực? Đó là cái gì?”

Thiên Cơ trưởng lão thì quay đầu, chỉ vào Không Ô Hữu tức giận quát: “Tiểu nhi vô tri, không biết thì đừng có nói hươu nói vượn, vô cớ khiến người ngoài chê cười! Nghiệp lực, nghiệt lực, mấy thứ này, há là tu vi ít ỏi của các ngươi có thể tiếp xúc?”

Không Ô Hữu ngẩn ngơ, không thể tin nhìn Thiên Cơ trưởng lão. Tổ linh khác cũng đều là bộ dáng tương tự, đều như cóc bị sấm sét dọa ngốc, ngơ ngác nhìn Thiên Cơ trưởng lão, yên lặng chờ đợi hắn giải thích.

Thiếu Ti nheo mắt, khóe miệng lộ ra mỉm cười: “Thiên Cơ trưởng lão đã lấy ‘Thiên Cơ’ làm hiệu, hẳn là người có đại trí tuệ, có lực lượng biết trước, hẳn là biết chi lý thiên địa âm dương cân bằng.”

“Các tộc nhân của trưởng lão hung tàn hiếu chiến, các bộ lạc, các thành trì, các quốc gia, thậm chí là giữa hàng xóm cũng chinh chiến chém giết hàng năm, thủ đoạn sử dụng đều ác độc, cho nên trên thân các tộc nhân của trưởng lão đều có vô số nghiệp lực, nghiệt lực quấn thân, mà những nghiệp lực, nghiệt lực đó tích tụ quá nhiều, các loại đen đủi, xui xẻo tự nhiên ứng vận mà sinh.”

“Ta cướp đi một bộ phận khí vận của các tộc nhân của trưởng lão, chỉ là tạm thời suy yếu phúc khí của bọn họ, nhưng ta đồng thời cướp đi toàn bộ nghiệp lực, nghiệt lực của bọn họ, ngược lại là một phần tạo hóa lớn của họ. Chỉ cần bọn họ có thể tĩnh tâm tĩnh dưỡng, phúc báo của bọn họ ngược lại sẽ càng sâu hơn trước kia.”

“Cho nên một khoảng thiên địa này, vì sao sẽ sử dụng trời phạt với ta?”

Thiếu Ti nhìn Thiên Cơ trưởng lão trợn mắt há hốc mồm chậm rãi nói: “Thậm chí chí bảo Thiên Cơ La Bàn này của trưởng lão, nếu là ta dùng lực lượng khác công kích trưởng lão, sợ là không thể tổn hại trưởng lão mảy may. Nhưng ta lấy nghiệp lực, nghiệt lực đoạt được công kích trưởng lão, đây là lực lượng một vùng thiên địa này tự nuôi ra, theo thiên địa khí vận mà sinh, Thiên Cơ La Bàn của trưởng lão hầu như không có phòng ngự đáng nói…”

“Trưởng lão là người có đại trí tuệ, nhân quả trong đó, nghĩ hẳn không cần ta nói thêm cái gì.”

Thiên Cơ trưởng lão chép miệng một cái, suy nghĩ lời Thiếu Ti nói một lúc, sau đó chắp tay hướng Thiếu Ti nghiêm nghị thi lễ: “Nói phải lắm. Trước kia còn chưa từng có ai dùng loại thủ đoạn này ra tay với lão phu. Dù sao khí vận lực này cao thâm khó lường, tộc nhân của chúng ta, cực ít có ai có thể tiếp xúc lực lượng bực này. Hôm nay nghe buổi nói chuyện của cô nương… Lão phu quả nhiên đã tìm đúng người.”

Thiên Cơ trưởng lão nhìn về phía Cơ Hạo, nghiêm nghị nói: “Cơ Hạo tiểu huynh đệ, ngươi quả nhiên là một đường sinh cơ lão phu biết trước. Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ là khách quý của Bàn Hi thế giới ta, mời theo ta đi thánh địa một chuyến, tộc ta tất nhiên lấy lễ tiết chí cao đối đãi.”

Cơ Hạo cười hướng Thiên Cơ trưởng lão đáp lễ, hắn dùng thuật nguyên thần truyền âm nhắc nhở đám người Thiếu Ti, Man Man nhất định phải cẩn thận, cười tủm tỉm tiếp nhận lời mời của Thiên Cơ trưởng lão.

Đoàn người tiếp tục chân đạp mây trắng, một đường tiêu dao hướng phía thánh địa đi tới.

Lại qua một ngày, đoàn người rốt cuộc về Bàn Hi thánh địa, Thiên Cơ trưởng lão tự chọn một chỗ động thiên phúc địa phong cảnh đẹp nhất để đoàn người Cơ Hạo trú lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK