Cơ Hạo là nhân tộc, lại dung hợp bản mạng pháp nhãn của Ma Hầu Nguyên Già, khí tức của hắn rất thuận lợi được Ma Hầu Quyền Trượng tiếp nhận.
Thiên địa linh khí phạm vi vạn dặm bị quyền trượng nắm giữ, ở dưới ý chí của Cơ Hạo điên cuồng áp súc, cuối cùng áp súc thành một cột lửa đường kính cả dặm, từ cực cao trên không lấy tốc độ cao đáng sợ đánh thẳng tắp xuống.
Đế Thích Sát đứng ở rìa mây máu, đang trầm mặt buồn bực nhìn Hắc Sa bảo một mảng lộn xộn.
Trong lòng hắn biết rõ, người Đế thị nhất tộc khẳng định đã đào tẩu.
Vừa rồi hắn khởi động cấm không thần tháp, loại hư không thần tháp này giá trị chế tạo cực cao, chuyên môn dùng để phong cấm không chỉ có thể nhiễu loạn hư không, càng có thể sinh ra cảm ứng mãnh liệt đối với truyền tống pháp trận trong phạm vi nhất định.
Ngay tại trong lòng đất Hắc Sa bảo, một tòa truyền tống pháp trận bị cấm không thần tháp phá hủy.
Trong lòng đất Hắc Sa bảo, trong lòng đất ngục giam trọng phạm phòng ngự nghiêm ngặt nhất của Ngu triều, thế mà lại xuất hiện một tòa truyền tống pháp trận?
Đế Thích Sát rất muốn bóp chết Xi Chiến, hắn thật sự rất muốn từng đao một đem Xi Chiến cắt thành mảnh vụn sau đó cầm đi cho sài lang ăn.
Nhưng ở trong thư mật báo hắn nhận được, kẻ mật báo rất trắng trợn nói cho hắn tất cả —— bao gồm những kẻ phía sau Xi Chiến, sáu kẻ xuất thân cao quý nọ, tài nguyên bọn hắn sau khi liên thủ có thể vận dụng, khiến Đế Thích Sát cũng hơi đau đầu.
“Một đám không biết điều, các ngươi có biết các ngươi đang làm gì hay không?” Đế Thích Sát tức giận âm thầm nổi hung, nhưng hắn vẫn không thể đem lửa giận trong lòng triển lộ ra.
Người áo đen vừa nãy giao lưu với hắn ở trên lộ đài pháo đài, giờ phút này đang đứng ở bên hắn.
Sương mù đen nồng đậm bao phủ gương mặt, người áo đen tò mò nhìn Hắc Sa bảo một mảng hỗn loạn.
Đế Thích Sát không muốn thất thố trước mặt người áo đen này, hắn cố nén lửa giận trong lòng, phát ra mệnh lệnh đem toàn bộ tù phạm chạy thoát chém giết hết.
Mệnh lệnh mới ra khỏi mồm, ánh lửa hừng hực từ trên trời giáng xuống.
Cơ Hạo vươn tay phải, năm ngón tay giống như vuốt ưng, xa xa chụp về phía Đế Thích Sát.
Ánh lửa mãnh liệt, đại điện màu máu trên đám mây máu bị ánh lửa bao vây. Theo tiếng ầm ầm chói tai, phòng ngự trận pháp của đại điện bị ánh lửa dâng trào đánh một đòn vỡ nát, đại điện to lớn tinh xảo cấp tốc thiêu đốt, hòa tan. Lượng lớn người hầu, thị nữ dị tộc rú thảm từ trong đại điện lao ra, vừa mới chạy không được hai bước đã hóa thành một làn khói.
Đại điện ầm ầm sụp đổ, tứ tòa cấm không thần tháp có lực lượng phong cấm hư không cường đại, nhưng bản thân bọn nó lại không có lực phòng ngự mạnh bao nhiêu. Bốn tòa thần tháp màu máu ở trong ánh lửa cấp tốc hòa tan, sụp đổ, đám đông chiến sĩ Ngu tộc vây quanh thần tháp kêu quái dị chạy tán loạn, nhưng vẫn bị ánh lửa cuốn vào.
Thiên địa linh khí trong phạm vi vạn dặm ngưng tụ thành một cột lửa, lực sát thương của cột lửa này vượt qua Cơ Hạo đánh giá, đã tới gần cực hạn lực lượng cấp Vu Đế. Đại điện màu máu bị một đòn đánh sập, đám mây máu nâng đỡ đại điện điên cuồng quay cuồng, bị ánh lửa gội rửa một trận, sau đó chợt hóa thành một đám tro bụi.
“Là ai?” Đế Thích Sát điên cuồng rống giận.
Một đạo u quang đen sì từ con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn phun ra, ở đỉnh đầu hắn hiện lên một cái lốc xoáy màu đen cực lớn, mơ hồ có vô số gương mặt vặn vẹo ở trong lốc xoáy như ẩn như hiện, ánh lửa nhằm vào đầu hạ xuống bị lốc xoáy cắn nuốt, một chút gợn sóng cũng không tung lên.
Người áo đen đứng ở cạnh Đế Thích Sát lại như không có việc gì mặc cho ánh lửa đánh vào, trên người hắn một tầng hàn khí mờ mờ màu lam dâng lên, lửa đáng sợ còn chưa tới gần thân thể hắn, đã bị hàn khí đông lại, hóa thành từng luông băng tinh không ngừng từ trên cao bay xuống.
Trừ Đế Thích Sát cùng người áo đen này, toàn bộ hộ vệ, tùy tùng Đế Thích Sát mang đến tất cả đều bị một ánh lửa đánh cho toàn quân bị diệt.
Ánh lửa xẹt qua thân thể Đế Thích Sát và người áo đen, hung hăng va chạm ở trên dòng sông bên Hắc Sa bảo. Mấy chiếc cự hạm kim loại của Ma Hầu nhất tộc bị ánh lửa đánh trúng, thân tàu khổng lồ cùng chiến sĩ trên thuyền nháy mắt hoá khí.
Sông lớn sôi trào, một đòn này của Cơ Hạo uy lực siêu lớn, mặt sông bị ánh lửa phá vỡ, lượng lớn nước sông bị bốc hơi. Trên mặt sông xuất hiện một lỗ thủng hình tròn đường kính mười mấy dặm, không ngừng có nước sông ập vào lỗ thủng này, sau đó không ngừng bị nhiệt độ cao làm bốc hơi.
Nhiệt độ cao đáng sợ khiến nước xa xa cấp tốc tăng nhiệt độ, mặt sông dài đến trăm dặm sôi trào lên, vô số con cá to nhỏ ở trong vài nhịp thở đã bị nấu chín, lật trắng bụng theo nước sông hướng phía hạ lưu trôi đi.
Bùn cát đáy sông cũng nháy mắt hòa tan, một đòn này của Cơ Hạo ở đáy sông mở ra một cái hố to đường kính ba dặm, sâu tới ngàn dặm. Vách hố bóng loáng như gương, giống như lưu ly cực phẩm nhất.
Năm ngón tay siết chặt, cột lửa ầm ầm biến mất. Lượng thiên địa linh khí khổng lồ chợt bùng nổ, hóa thành một cơn lốc hướng bốn phương tám hướng phóng đi.
Trên mặt sông nhấc lên sóng to cao tới nghìn trượng, cự hạm của Ma Hầu nhất tộc không có sức phản kháng bị đầu sóng cuốn lên hướng bốn phía ném ra. Theo tiếng vang lớn nặng nề, mấy chục chiếc cự hạm bị sóng to cuốn đến trên bờ, chật vật liên tục quay cuồng không ngớt.
Cơ Hạo lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đế Thích Sát.
Đế Thích Sát cũng đứng xa xa nhìn Cơ Hạo, không khí bên người hắn còn đang phát ra ánh đỏ mờ mờ, dư thế một đòn cột lửa vừa nãy còn chưa tiêu tán.
Con mắt dựng thẳng ở mi tâm màu đen lóe ra thần quang, Đế Thích Sát nhìn Cơ Hạo cả giận nói: “Đế thị nhất tộc khi nào có nhân duyên tốt như vậy, có thể có người trả giá cao như vậy cứu viện bọn họ? Cho ta một lý do, cái này hoàn toàn không hợp tình lý!”
Cơ Hạo mỉm cười, có lẽ loại chuyện này không phù hợp tình lý của Ngu tộc, nhưng với Cơ Hạo mà nói, cứu viện Đế thị nhất tộc, có thể mang đến cho hắn hồi báo lớn bao nhiêu chứ? Đã có lợi ích, hắn vì sao không đến chứ?
Hơn nữa Đế Thích Sát và Cơ Hạo có thù riêng, có thể khiến gã này ngột ngạt, đây là hảo sự cảnh đẹp ý vui bao nhiêu!
“Đương nhiên có lý do, nhưng vì sao phải nói cho ngươi?” Cơ Hạo lấy ra mấy viên linh đan trong hồ lô đan dược, ngẩng đầu nuốt vào.
Tinh huyết vừa mới bị Ma Hầu Quyền Trượng cắn nuốt cấp tốc khôi phục, toàn thân Cơ Hạo dòng chảy nóng tuôn trào, lực lượng một lần nữa về tới trong cơ thể. Hắn nắm chặt Ma Hầu Quyền Trượng, lười dong dài nhiều với Đế Thích Sát, trực tiếp phát động công kích như bão tố.
Con mắt dựng thẳng ở mi tâm phát ra luồng sáng bảy màu, trên Ma Hầu Quyền Trượng phun ra vô số tia sáng tím chói mắt, thiên địa linh khí trong phạm vi vạn dặm kịch liệt quay cuồng, vô số dòng điện màu tím to bằng vại nước từ trên trời giáng xuống, vô thanh vô tức hướng Đế Thích Sát đánh tới.
Đế Thích Sát hét một tiếng giận dữ, lốc xoáy màu đen ở đỉnh đầu chợt bành trướng đến kích thước mười mấy dặm, giống như một cái miệng rộng hung hăng hướng những dòng điện đó cắn nuốt.
Dòng điện và lốc xoáy màu đen kịch liệt va chạm, bạo phát vụ nổ lớn đáng sợ, từng mảng điện quang đường kính trăm dặm phun ra, sóng nhiệt quay cuồng, dòng điện nhảy loạn. Thân thể Đế Thích Sát kịch liệt run rẩy, hắn không dám tin ngẩng đầu lên, lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá quyền trượng trong tay Cơ Hạo.
“Đây là… Đáng chết, Ma Hầu Thần Trượng, sao có thể ở trong tay ngươi?”
Đế Thích Sát tức giận mắng một tiếng, sau đó liên tục chín mươi chín đạo cuồng lôi ngưng tụ thành lôi quang xoắn ốc dạng ma hoa, giống như một mũi khoan thật lớn từ trên trời lao xuống, một đòn phá vỡ lốc xoáy màu đen ở đỉnh đầu hắn, hung hăng bổ vào trên thân hắn.
Nổ vang một tiếng, phục sức hoa mỹ trên thân Đế Thích Sát phát nổ, vô số dòng điện đánh vào thân thể hắn, khiến thân thể hắn biến hết thành dạng thủy tinh màu tím trong suốt.
“Chết!”
Đế Thích Sát kêu đau một tiếng, một đạo màu đen thần quang ở mi tâm bắn ra, trúng thân thể Cơ Hạo.