Cơ Hạo kinh ngạc nhìn mảnh mai rùa nhẹ hều trên tay, rất khó hiểu nhìn Khương Trảo: “Nghe nói, trưởng lão chưa có môn nhân?”
Khương Trảo cười khan một tiếng, chậm rãi lấy ra mấy con độc trùng, rất thích ý ném vào trong mồm bắt đầu nhai nuốt. Giáp xác độc trùng bị răng cắn vang lên ‘rắc rắc’, Khương Trảo thấp giọng nói: “Môn nhân thứ này, thu thì phiền toái, bị người ta giết thì đau lòng, vẫn không cần thu môn nhân thì hơn.”
Bàn tay quắt queo, khô gầy, lạnh như băng nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Cơ Hạo, Khương Trảo nhẹ nhàng nói: “Ta gặp được đứa nhỏ thuận mắt, thì dạy mấy chiêu hữu dụng. Ngươi về sau gặp được đứa nhỏ thuận mắt, thì giúp ta đem mấy thứ này truyền ra, coi như trả ta phần nhân tình hôm nay.”
Cơ Hạo ngơ ngác nhìn Khương Trảo.
Khương Trảo lại bắt mấy con độc trùng nhét vào trong mồm, vừa nhai nuốt, vừa thản nhiên nói: “Cơ Hạo, ngươi đứa nhỏ này, ta thấy không tệ. Ngươi không chết non mà nói, về sau sẽ có tiền đồ lớn. Tất Phương bộ nếu chưa đắc tội ngươi triệt để, về sau tha bọn họ một lần đi.”
Cười ‘hắc hắc’ vài tiếng, Khương Trảo nhìn về phía các học đồ Vu điện kia lớn tiếng quát.
Mấy chục học đồ cầm kỳ phiên vội vàng dựa theo Khương Trảo chỉ điểm, liều mạng vẫy kỳ phiên, lượng lớn trứng trùng không ngừng từ trong kỳ phiên phun ra, lần lượt chui vào trong lòng đất không thấy bóng dáng. Một lần này, trứng trùng chui vào trong lòng đất ước chừng sâu mấy dặm, sau đó toàn bộ sinh mệnh khí tức trong trứng trùng đông hết lại, trở nên lạnh lẽo như tảng đá xung quanh.
Trên trăm thanh niên Ngu tộc, hơn ngàn chiến sĩ Già tộc vứt nón bỏ giáp, thở hổn hển như trâu hướng về đại quân Đế Sát chạy như điên.
Quân đoàn Đế Sát đang nhanh chóng tới gần, mà tốc độ chạy của các chiến sĩ dị tộc này lại nhanh hơn đại quân tiến lên mấy lần. Ngắn ngủn một khắc đồng hồ sau, bọn họ đã tiếp xúc với tiền quân của Đế Sát quân đoàn.
Mấy chục nô lệ chiến sĩ múa đao múa thương nghênh đón, dùng hết khí lực lớn tiếng kêu la: “Các vị quý nhân, xin tránh đi tiền quân. Đi từ hai cánh!”
Lời còn chưa dứt, các tinh anh Ngu tộc, Già tộc đó liền gào thét từ bên người các nô lệ chiến sĩ này chạy qua, càng có người tùy tay chọc một cái ở trên người các nô lệ thực lực thấp kém, để lại ở trên người bọn hắn lỗ máu thật sâu.
Người ngoài không thể nhận ra, ở thời điểm ngón tay bọn hắn chọc vào thân thể các nô lệ đó, trong khe hở móng tay bọn hắn đã có trứng trùng thật nhỏ phun ra. Rất nhanh đã hòa hợp một thể với thân thể nô lệ chiến sĩ.
Một thanh niên Ngu tộc hổn hển nhảy dựng lên bắt đầu mắng: “Ngu xuẩn, thế mà dám cản chúng ta? Quả thực là không biết tôn ti cao thấp!”
Đoàn người ngang nhiên đi thẳng, dọa những nô lệ chiến sĩ ở phía sau tù binh nhân tộc áp trận ùn ùn tránh lui. Dù là như thế, vẫn có hơn một ngàn nô lệ chiến sĩ bị chiến sĩ Già tộc lao nhanh qua tùy tay đánh giết, cũng có lượng lớn trứng trùng xông vào thân thể bọn hắn.
Đế Sát không vui nhíu mày, hắn nhìn các chiến sĩ phía trước bước nhanh chạy tới, buồn bực hướng sĩ quan phụ tá bên người oán giận nói: “Đi xử trí một phen. Có mấy người trẻ tuổi Đế Thích nhất tộc ở trong… Đó là Đế thị tông tộc ta, ta không tiện ra mặt.”
Hai tướng lĩnh tâm phúc của Đế Sát nhìn nhau một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, nhanh chóng quất ngựa hướng phía trước chạy đi.
Các tướng lĩnh này biết rõ trong lòng, bọn con em tinh anh đại gia tộc Huyết Nguyệt nhất mạch, sau lưng đều có bối cảnh rất mạnh, bọn hắn không đắc tội nổi.
Cho nên cho dù bọn hắn tùy ý đánh giết nô lệ chiến sĩ, thậm chí lao vào tiền quân của Đế Sát quân đoàn, bọn họ cũng chỉ có thể nghênh đón lựa lời khuyên bảo, để đám công tử bạn hữu không thể trêu chọc này đi đại quân hai cánh trái phải lăn lộn.
Đế Sát nhìn hai sĩ quan phụ tá đi xa, đột nhiên nhíu mày hướng cấp dưới bên cạnh hỏi: “Ừm, ta nhớ, chúng ta chỉ phái ra một mũi đội ngũ trinh sát đột nhập Xích Phản sơn nhỉ? Ta nhớ rõ, mấy người trẻ tuổi Đế Thích nhất tộc kia, bọn họ sốt ruột lập công, tựa như ngay tại trong đội ngũ trinh sát đó?”
Một quan quân Ngu tộc tán thưởng: “Đại nhân quả nhiên nhìn rõ mọi việc, bọn họ đúng là…”
Lời tâng bốc còn chưa nghe xong, Đế Sát lại đột nhiên khẽ biến sắc: “Bọn họ đã là đội ngũ trinh sát, như vậy trong tình báo vừa rồi, đang đuổi giết tiểu tạp chủng kia nên là bọn họ chi nhân mã này? Bọn họ sao lại chật vật trốn về như vậy? Giáp trụ bọn họ đâu? Binh khí bọn họ đâu? Tọa kỵ bọn họ đâu? Phó binh cùng nô lệ của bọn họ đâu?”
Một chuỗi vấn đề không ai có thể trả lời, nhưng mấy chiến sĩ Già tộc chạy nhanh nhất đã vượt qua đội ngũ chiến xa phía trước, cách thần tháp chỉ không đến một dặm.
Đế Sát đột nhiên rống lên một tiếng: “Bọn họ có vấn đề! Ngăn bọn họ! Dám phản kháng… Giết!”
Tiếng rống của Đế Sát kinh động chiến sĩ Già tộc vây quanh ở cạnh thần tháp. Hai ngàn chiến sĩ Già tộc võ trang hạng nặng đồng loạt gào một tiếng, đồng thời rút binh khí ép về phía trước.
Nhưng mấy trùng khôi chiến sĩ đó của Khương Trảo cười quỷ bí. Con mắt bọn họ chợt biến thành màu trắng xóa đáng sợ, con mắt trắng xóa nứt thành vô số mắt kép của sâu bọ, trong cơ thể bọn hắn có tiếng ‘ọc ọc’ cực kỳ quái dị không ngừng truyền đến.
Mấy hướng chiến sĩ Già tộc cách thần tháp gần nhất này thân hình cấp tốc bành trướng lên, làn da màu đồng cổ nhanh chóng biến thành màu bạc nhạt, sau đó màu bạc càng lúc càng đậm, rất nhanh thân thể bọn họ đã trở nên không có gì khác với pho tượng thuần bạc đúc mà thành.
Khí tức tinh huyết khổng lồ từ trong cơ thể các chiến sĩ này phun trào ra, thời gian ngắn ngủn búng ngón tay, thân thể bọn họ chợt co lại thành kích cỡ đầu người thường, sau đó nổ tung mãnh liệt.
Máu thịt tàn phá bắn vọt ra khắp nơi, trong máu thịt trộn lẫn vô số con bọ cánh cứng màu đen to bằng bàn tay.
Đám bọ cánh cứng này bộ dạng vừa nhọn vừa mỏng, giáp xác cứng vô cùng, lúc bắn vút ra trên không trung quả thực giống như vô số phi đao ba góc bắn loạn khắp nơi. Hơn nữa chúng nó là mượn dùng uy lực chiến sĩ Già tộc thiêu đốt tinh huyết và linh hồn toàn lực tự bạo bắn ra, mỗi một con bọ lực sát thương đều cực kỳ đáng sợ.
Hơn nữa đám bọ cánh cứng này đều tự khống chế phương hướng mượn lực bắn ra, tất cả chúng nó đều là hướng về phía thần tháp bắn nhanh đến.
Bảy tám chiến sĩ Già tộc, trong cơ thể mỗi chiến sĩ Già tộc phun ra hơn một ngàn con bọ như vậy, vậy chẳng khác nào có trên vạn thanh phi đao sắc bén dị thường hướng về phía thần tháp phun ra.
Tiếng va chạm chói tai không ngừng vang lên, trong hai ngàn chiến sĩ Già tộc phụ trách thủ vệ thần tháp, có mấy trăm người bị bọ cánh cứng rậm rạp giáp mặt đánh úp lại trúng. Giáp trụ của bọn họ phun ra ánh sáng dày nặng, bọ cánh cứng ùn ùn đánh vào trên giáp trụ của bọn họ không ngừng nổ tung.
Mỗi một con bọ cánh cứng nổ tung, đều nổ ra mảng lớn độc khí cùng vô số trứng trùng trong suốt long lanh.
Trứng trùng bám chặt ở trên khiên bảo vệ giáp trụ của chiến sĩ Già tộc kích phát, thiên địa nguyên khí trải qua pháp trận chuyển hóa mà thành khiên bảo vệ, vừa lúc thành thuốc bổ tốt nhất của những trứng trùng này. Trứng trùng nhanh chóng bành trướng to lên, mà khiên bảo vệ thì trở nên ảm đạm, nhiều chiến sĩ Già tộc áo giáp khiên bảo vệ thậm chí bị trứng trùng rậm rạp cắn nuốt hết tan vỡ ngay tại chỗ.
Trong tiếng vang ‘Rầm rầm’ dày đặc, càng nhiều bọ cánh cứng màu đen ấp trứng ra.