Không ngừng có thủy yêu đến từ bốn phương tám hướng hội tụ đến doanh địa Quỳ Môn, không ngừng có đại yêu Hắc Thủy Huyền Xà phái tới dựng cờ chiêu binh mãi mã.
Không ngừng có tiểu yêu bừng bừng hứng thú vì một hai miếng máu thịt nhân tộc ngon lành đi liều mạng, nhưng chỉ thấy được từng đội tiểu yêu chạy đi chiến trường, Cơ Hạo thật sự không thấy được trên chiến trường phía trước có tiểu yêu nào mang theo chiến lợi phẩm trở về.
Theo con đường hỗn độn hướng sâu trong doanh địa hành tẩu hơn một canh giờ, thủy yêu bày sạp ven đường biến thành đại yêu quái tu vi không kém, nhiều thủy yêu hầu như tương đương với Đại Vu nhân tộc, đặt ở yêu tộc cũng đủ để nhân vật cấp sơn chủ hùng cứ một sơn một lĩnh.
Trong đồ vật các đại yêu đó bày ra đã có một số thứ tốt, ví dụ như nói Cơ Hạo ngay trên quầy hàng của một con thủy xà yêu, phát hiện một khối Thái Âm Long Huyết Huyền Cương to bằng đầu người.
Đây là mạch khoáng kim loại thai nghén trong thái cổ độc diễm còn ở sâu trong lòng đất, sau khi tự dưng lây dính tinh huyết long tộc, quanh năm suốt tháng được Thái Âm chi lực tưới nhuần mà thành một loại tài liệu quý hiếm.
Mạch khoáng thai nghén trong địa tâm thái cổ độc diễm, có thể dính tinh huyết long tộc đã cực kỳ khó khăn, càng không cần nói được Thái Âm chi khí tưới nhuần ——Thái Âm tinh của Bàn Cổ thế giới, chính là bị vị đại năng nào đó dùng thủ đoạn nghịch thiên chiếm để mình dùng, người thường căn bản không cảm thụ được một tia Thái Âm chi khí nào lưu lại trong hư không.
Khối huyền cương này dùng Vũ Dư bí pháp đúc thành phi kiếm, chuyên đả thương nguyên thần, đạo đài, chỉ cần tổn hại đến một tia da thịt, liền có thể tạo thành thương tổn thật lớn đối với linh hồn. Hơn nữa lấy suy tính của Cơ Hạo, loại phi kiếm này đối với Vực Ngoại Thiên Ma hẳn là có hiệu quả khắc chế rất mạnh.
Cơ Hạo bừng bừng hứng thú ghé đến trước quầy hàng của thủy xà yêu, rất hòa thuận hỏi thủy xà yêu này bảng giá khối Thái Âm Long Huyết Huyền Cương này. Hắn thậm chí còn lấy ra mấy chục miếng tiền ngọc lưu thông ở bộ lạc nhân tộc, muốn trả giá cao mua khối tài liệu này.
Thủy xà yêu sững sờ nhìn Cơ Hạo liều mạng lắc đầu, hắn chỉ cần máu thịt chất chứa sinh mệnh tinh khí cường đại, tiền ngọc loại đồ chơi này—— hắn nào từng thấy? Hắn căn bản không biết các miếng ngọc nhỏ tạo hình tinh xảo đẹp đẽ này có ích lợi gì.
Cò kè mặc cả một phen, thủy xà yêu chết sống không chịu nhận lấy tiền ngọc Cơ Hạo lấy ra.
Giằng co một khắc đồng hồ, Cơ Hạo đang nhíu mày, Hoành Hành ở bên không kiên nhẫn chờ nữa đột nhiên hét lớn một tiếng, đầu hắn biến thành bộ dáng đầu cá, cầm lên thủy xà yêu thân thể dài nhỏ, há mồm ‘Rốp’ một cái đem hắn nuốt xuống.
Thỏa mãn ợ no, răng trong mồm Hoành Hành va chạm lẫn nhau, tóe ra vô số đốm lửa. Hắn hung hăng hướng tới thủy yêu bày sạp ở phụ cận lớn tiếng quát: “Thứ đại ca chúng ta muốn, các ngươi còn dám hỏi đại ca chúng ta đòi tiền? Phản rồi? Không muốn sống nữa? Các ngươi không cần mạng của mình nữa, đại gia ta sẽ nhận!”
Thủy yêu xung quanh đồng thời cúi đầu, rụt cổ lại không dám hé răng.
Khí tức đáng sợ trên thân Hoành Hành thuộc về Hoành Công Ngư đỉnh cấp yêu tộc phát ra, lực áp chế trời sinh trong huyết mạch làm các thủy yêu xuất thân thấp kém đó căn bản không sinh dậy nổi chút ý phản kháng nào.
Viên Lực vui vẻ cầm lên Thái Âm Long Huyết Huyền Cương Cơ Hạo muốn, cười ‘khà khà’ đưa tới trước mặt Cơ Hạo.
“Đại ca, ở nơi này nhìn trúng cái gì, nói cho các huynh đệ, trực tiếp cầm là được. Ngài chịu thưởng bọn hắn đồ vật, đây là đã nể mặt bọn hắn, có cái gì phải dong dài với lũ rác rưởi này? Còn cho bọn hắn tiền? Ngài không giết chết bọn hắn, vậy coi như bọn hắn tốt số rồi!”
Cơ Hạo có chút mờ mịt tiếp nhận Thái Âm Long Huyết Huyền Cương, đem nó thu vào trong tay áo.
Đây là pháp tắc xã hội của yêu loại sao? Cũng quá dã man hung tàn chút, nhưng, tựa như cảm giác cũng không tệ lắm đâu!
Tiếp tục hành tẩu về phía trước, Cơ Hạo hướng tới quầy hàng hai bên đường nhìn quanh, phàm là ánh mắt hắn ở trên món hàng hóa nào dừng lại lâu hơn chút, Hoành Hành và Viên Lực liền lập tức ghé qua, đầu tiên là cho đại yêu bày sạp một bạt tai, sau đó cầm lấy món hàng hóa đó rời đi.
Hoành Hành, Viên Lực không có chút xấu hổ nào, các thủy yêu bị đánh còn bị cướp kia cũng không có nửa điểm phản ứng dị thường. Các yêu quái xung quanh nhìn thấy tất cả cái này cũng đều là vẻ mặt đương nhiên, rất hiển nhiên, ở trong yêu loại, loại chuyện này chính là thiên kinh địa nghĩa!
Yêu ma nắm đấm lớn được hưởng tất cả, đây là quy củ của yêu tộc!
Tiếp tục hướng trong doanh địa xâm nhập mấy trăm dặm, ‘kiến trúc’ hai bên đường đã có chút bộ dáng. Có thể bởi sâu trong doanh địa, thực lực yêu quái nơi này mạnh nhất, trí tuệ cũng càng cao, phòng ốc hai bên đường nơi này ít nhất có bộ dáng phòng ốc, thậm chí nhiều kiến trúc cửa chính cùng cửa sổ chế tác còn rất khá.
Có một số kiến trúc càng là toàn thân dùng khối đá mài đến mức trơn bóng đắp thành, giữa tảng đá với nhau nhét con dao không lọt. Thần thức Cơ Hạo đảo qua, phát hiện cho dù là lưỡi đao mỏng nhất cũng khó cắm vào trong các khe đá này.
Các kiến trúc đá tảng mài tinh xảo xây thành này diện tích bình thường đều cực kỳ rộng lớn, bốn phía đều để lại không gian rất lớn, trước cửa có một đám thủy yêu cao to, mặc giáp trụ cầm binh khí đứng trông cửa.
Từ trong các kiến trúc đó truyền ra yêu khí cũng cực kỳ nồng đậm cường đại, rõ ràng là một số đại yêu huyết mạch xuất thân không thấp, tu vi ít nhất cũng đủ để chống đỡ nhân tộc Vu Vương ở bên trong. Khi Cơ Hạo đi ngang qua các kiến trúc này, thậm chí ngửi được hương rượu nồng đậm, còn có mùi thơm của thịt nướng truyền đến.
Các tiểu yêu tầng thấp còn đang ăn tươi nuốt sống, các đại yêu cao tầng đã giống với quý tộc thượng tầng nhân tộc bắt đầu chú ý hưởng thụ xa hoa.
‘Bép bép, bép bép, bép bép’, tiếng bước chân ướt át bẩn thỉu đột nhiên từ trong một căn phòng diện tích cực lớn, trước sau thủ vệ cực kỳ nghiêm ngặt Cơ Hạo đi ngang qua truyền đến. Tiếng bước chân này cực kỳ có đặc điểm, giống như bàn chân cực lớn có vết chai, từ trong bùn lầy dinh dính chạy nhanh qua.
Cơ Hạo nhớ rõ, hắn từng nghe tiếng bước chân như vậy, theo phương hướng thanh âm truyền đến nhìn lại, Cơ Hạo nhìn thấy một con Vực thân dài khoảng ba trượng từ trong một dãy nhà lớn nhảy ra, trên lưng Vực có một thanh niên mặc áo dài màu đỏ tím, sắc mặt sắc bén như ác quỷ ngồi.
“Xùy, lão tổ thật sự là quá cẩn thận... chỉ nơi này, còn có thể xảy ra chuyện gì sao? Buồn bực vài ngày rồi, phải tìm chút việc vui mới được!”
Thanh niên cười ‘khì khì’, cưỡi con Vực đảm đương tọa kỵ kia lắc mình vài cái liền lao tới trên đường, công khai đem tọa kỵ đứng ở giữa đường, thanh niên nhìn quanh một phen, thấp giọng thì thào: “Ô, mỹ nhân nơi nào có nhỉ? Bọn xà yêu kia cùng Vực tộc ta trời sinh xung khắc, tìm mấy tiểu trai ngọc tinh đi, hì hì, da thịt vừa trắng vừa mềm, chơi xong còn có thể ăn luôn, quá ổn!”
Cơ Hạo nghe mà khóe mắt giật giật, ‘Chơi xong rồi còn có thể ăn’, loại lời này cũng chỉ có thể nghe được ở trong mồm yêu quái nhỉ?
Chẳng qua, ‘lão tổ’ hắn nói là ai? Bọn Vực này ù ù cạc cạc chạy tới Quỳ Môn, bọn họ muốn làm gì?
Cơ Hạo nhìn thoáng qua cả đống lớn nhà cửa, thần thức giống như nước chảy bao phủ qua.