Lương Thần đứng ở phía trước cửa sổ, không động một lúc lâu, lại không mệt mỏi chút nào.
Đêm ngoài cửa sổ, càng gần nửa đêm, trở nên càng sâu.
...
Cùng dưới bầu trời đêm trong một tòa nhà khác, Thẩm Lương Niên cũng không ngủ.
Thẩm Lương Niên ngồi ở trên sô pha, mở ti vi trước mặt lên, phía trên đang phát một bộ phim.
Âm lượng ti vi bị Thẩm Lương Niên tắt đi, trên màn hình chính là lặp đi lặp lại một đoạn ngắn, là hình ảnh Cảnh Hảo Hảo chậm rãi đến gần từ một nơi xa xôi.
Trong phòng, chỉ có một mình Thẩm Lương Niên, yên tĩnh đến gần như kinh khủng, chỉ có đồng hồ kiểu Âu trên vách tường thỉnh thoảng phát ra tiếng vang tí tách.
Ánh mắt Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm thẳng tắp màn hình ti vi, thật lâu sau, anh mới chậm rãi nâng tay lên, tắt ti vi đi, dựa vào sô pha nhắm hai mắt lại, qua một lát, anh vươn tay, sờ soạng di động ở bên người, lấy đến trước mặt mình, mở to mắt tìm được dãy số của Kiều Ôn Noãn, gọi một cú điện thoại ra ngoài, Kiều Ôn Noãn đầu kia điện thoại như là đang chờ đợi điện thoại của anh, chỉ vang lên một tiếng, liền bị tiếp nghe.
Thẩm Lương Niên dừng một chút, nói: “Tiểu Noãn, cám ơn hỗ trợ của em.”
“Nên mà, Lương Niên.” Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói ôn nhu của Kiều Ôn Noãn.
Thẩm Lương Niên không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ấn tắt điện thoại.
Anh đứng lên, đi tới ban công, châm một điếu thuốc, cũng không có nhìn ánh trăng và ngôi sao trên bầu trời đêm, chỉ yên tĩnh thất thần.
Sao chuyện lại vô duyên vô cớ phát triển đến tình trạng này?
Anh vốn là muốn phủi sạch quan hệ với Kiều Ôn Noãn... Nhưng đến cuối cùng, anh lại dùng tiền của cô, cứu vớt công ty của mình.
Cả đời này, khó trả nhất, không có gì hơn trả nợ tình cảm và nợ nhân tình.
Hiện tại, anh lập tức thiếu Kiều Ôn Noãn hai món nợ nặng nhất, anh và cô... Còn có cơ hội phủi sạch quan hệ sao?
...
Theo sau đêm Lương Thần liên tục muốn Cảnh Hảo Hảo hai lần kia, dù Lương Thần trở về biệt thự giữa sườn núi, cũng không có qua đêm ở phòng sách nữa.
Lương Thần vẫn có đôi khi trở về sớm, có đôi khi trở về trễ, nhưng tuyệt đại đa số, lúc anh trở về, Cảnh Hảo Hảo đều còn chưa có đi vào giấc ngủ.
Lương Thần trở lại phòng ngủ chính, dưới tình huống bình thường chính là đi tắm rửa trước, sau khi đi ra, có thể sẽ đi phòng sách làm những công chuyện ban ngày chưa làm xong ở công ty cho tới khi nào xong thôi, cũng có thể sẽ ngồi ở trên sô pha phòng ngủ xem ti vi một lát, anh và Cảnh Hảo Hảo cũng không trao đổi nhiều, chỉ là anh trở về, Cảnh Hảo Hảo sẽ liền cảm thấy không khí trong phòng ngủ chính trở nên có chút áp lực, đại đa số không phải nằm ở trên giường giả vờ ngủ, chính là đi ban công ngồi ngẩn người.
Thái độ Lương Thần vơi Cảnh Hảo Hảo không thể tính tốt, cũng không thể tính kém, buổi tối hai người đều lên giường, cũng chỉ là mỗi người chiếm một bên, ai cũng không để ý tới ai.