Mục lục
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



Lương Thần đã không trở lại rất nhiều ngày, người hầu trong biệt thự lại nhớ tới cuộc sống trước khi Cảnh Hảo Hảo chưa tới đây, đại đa số thời gian mỗi ngày đều là rãnh rỗi.



Hiện tại hơn một giờ đêm, Lương Thần trở lại biệt thự, nhóm người hầu đã sớm đã muốn đi vào giấc ngủ, anh trực tiếp ngựa quen đường cũ vào cửa, lên lầu, trực tiếp vào phòng sách, đi đến trước két sắt của mình.



Anh nhìn khóa mật mã trước mặt, mấp máy môi, lấy điện thoại di động ra, gọi cho Từ Dung một cú điện thoại.



Điện thoại, nửa ngày mới được tiếp nghe, truyền đến giọng nói buồn ngủ mông lung của Từ Dung: “Tôi nói Lương tiên sinh, ngài hơn nửa đêm có gì chỉ giáo?”



“Từ Dung... Tôi không chịu nổi nữa.”



Từ Dung nghe âm điệu có chút bất đắc dĩ của Lương Thần, biểu tình giật mình, anh mơ hồ cảm giác được kế tiếp Lương Thần muốn nói cái gì, cả người liền thanh tỉnh lại: “A Thần, cậu sẽ không lại muốn rối rắm chứ?”



Lương Thần nắm di động, mấp máy môi: “Hai mươi ngày, tôi vẫn không tìm thấy cô ấy, tôi chờ không nổi nữa, tôi hận không thể nhìn thấy cô ấy xuất hiện ở trước mặt tôi bất cứ lúc nào, cho nên Từ Dung, tôi có thể thật sự phải phạm vào rồi.”



Từ Dung tạm dừng hồi lâu, mở miệng nói: “Đứng ở góc độ của cậu, tôi nên ủng hộ cậu, đứng ở góc độ chính nghĩa, tôi nên phản đối cậu, cho nên, cậu vẫn là đừng nói với tôi.”



“Một lần cuối cùng, một lần cuối cùng...” Lương Thần liên tục lập lại một lần cuối cùng hai lần, liền “cạch” cúp điện thoại.



Anh nhìn chằm chằm két sắt, nhìn một phút đồng hồ, sau đó nâng tay lên, nhập mật mã vào.

Két sắt cạch một tiếng mở ra, Lương Thần lấy một đĩa CD từ bên trong ra, tay dùng sức siết, sau đó liền cúi đầu, đóng két sắt, xoay người ngồi trước bàn sách, bật máy tính lên, bỏ vào trong khu đĩa CD.



Chưa đến chốc lát, trên màn hình máy tính, liền bắn ra cửa sổ video, là video lần đầu tiên hoan ái của anh và Cảnh Hảo Hảo ở trong khách sạn Tứ Quý.



Cách thời gian lâu như vậy, lúc anh xem lại video này, anh mới phát hiện, biểu tình Cảnh Hảo Hảo trên đó là bi ai như vậy, như là trải qua tra tấn thống khổ nhất trong cuộc sống, mà trên mặt anh, treo là si mê, thỏa mãn, thoải mái.



Đối lập mãnh liệt như vậy.



Lương Thần nhìn chằm chằm gương mặt Cảnh Hảo Hảo trên video, nhìn hồi lâu, sau đó nhắm hai mắt lại, trong đầu anh tràn ngập giãy dụa, đánh nhau kịch liệt.



Qua khoảng năm phút đồng hồ, Lương Thần mở mắt, thả tốc độ phát hình video tới chậm chạp nhất, như là từng tấm ảnh chụp từ từ lướt qua, anh tìm bên trong ảnh chụp không có lộ ra gương mặt của anh và cô, cũng không có lộ ra bộ phận trọng điểm của anh và cô, lưu lại từng ảnh chụp ở trong file.



Đợi cho Lương Thần làm xong hết thảy, anh liền tắt máy tính đi, chậm rãi đi tới trước cửa sổ phòng khách, nhìn núi xa và bóng cây đen như mực, thần thái trở nên có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng.



Trung Quốc chín trăm sáu mươi vạn cây số, có 32 tỉnh, bốn thành phố trực thuộc trung ương, năm khu tự trị, 282 thị xã, 375 huyện thị, ba vạn bảy ngàn tám trăm chín mươi sáu thị trấn, tổng cộng có mười ba triệu dân cư.



Nếu anh kiếm từng chỗ một, không biết đến năm nào tháng nào mới có thể gặp mặt với cô.



Nhưng có một thứ, lại có thể nhanh chóng thâm nhập đại giang nam bắc trong vòng một đêm, đó chính là tin tức.



Cho nên, anh rất muốn ti bỉ vô sỉ một lần, chỉ một lần, một lần cuối cùng, để anh có thể mau chóng biết cô ở nơi nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK