Mục lục
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôn lễ?



Hôn lễ của Lương Thần và Duyên Hoa?



Cảnh Hảo Hảo từ nghị luận của đồng nghiệp, trong đầu cũng vòng quanh hình ảnh kết hôn của bọn họ.



Nhưng mà, cô vừa mới nghĩ đến cảnh tượng Lương Thần mặc vào lễ phục chú rể đứng chung một chỗ với Duyên Hoa, cô nháy mắt liền phát hiện trái tim đau không thể hô hấp.



Cô cảm thấy nghị luận của đồng nghiệp chung quanh, hình ảnh trong máy tính trước mặt, là chói mắt như vậy, khiến cho cô chợt đứng lên, đi ra khỏi cửa phòng làm ịiệc.



“Hảo Hảo, cô làm sao vậy? Sắc mặt thoạt nhìn rất khó coi.”



Có đồng nghiệp đã nhận ra khác thường của Cảnh Hảo Hảo, lên tiếng gọi cô một câu.



Cảnh Hảo Hảo không có dừng bước chân lại, dùng tốc độ nhanh nhất trốn ra văn phòng, trực tiếp chạy đi công ty.



Trên đường phố có rất nhiều xe, Cảnh Hảo Hảo không có phân rõ phương hướng, chỉ lung tung xoay người một cái, liền không có mục đích đi về phía trước.



Cô đi ra gấp, không có mang áo khoác, gió mùa đông, thổi toàn thân cô lạnh như băng, cô không chút nào cố kỵ, trong đầu đều là hình ảnh Lương Thần và Duyên Hoa cùng ăn bữa tối ở Thượng Hải, cùng đi khách sạn.



Cô nhớ tới, vào đêm sinh nhật Duyên Hoa đó, chính mình nghe lén được Duyên Hoa tỏ tình.



Anh Lương Thần, em thích anh...



Lúc ấy cô hoàn toàn không có can đảm nghe tiếp, liền vội vàng chạy trốn.



Lúc đó, cô không rõ vì sao mình lại sợ hãi, vì sao lại trốn tránh, nhưng hiện tại, cô tựa hồ mơ hồ hiểu được.

Có phải Lương Thần tiếp nhận lời tỏ tình của Duyên Hoa rồi không?



Đúng vậy... Cô gái kia, xuất thân tốt, diện mạo tốt, giữ mình trong sạch ở trong vòng diễn viên, còn có thành tựu cao như vậy, thế nào cũng là một cô gái hoàn mỹ không thể bới móc, bất kỳ một người đàn ông nào cũng đều sẽ thích đi?



Lúc trước khi Lương Thần ở phòng ăn xoay tròn cao nhất ăn cơm với mình, nói cho mình biết, anh có người thích, người thích đó rời khỏi anh...



Anh chỉ là ai?



Duyên Hoa sao?



Cô nhớ rõ, có một thời gian, Duyên Hoa là đi nước Mĩ từ thành phố Giang Sơn...



Cảnh Hảo Hảo nghĩ nghĩ, phát hiện tất cả hết thảy, tựa hồ cũng có thể tự bào chữa hoàn mỹ, giống như Lương Thần và Duyên Hoa thật sự chính là một đôi yêu nhau, hiện tại, rốt cục ở cùng với nhau.



Cô vẫn luôn đang tự nói với mình, cô chỉ là chơi thân với Lương Thần, bọn họ là bạn bè, nhưng hiện tại, cô không chút nào vì bạn bè tìm được hạnh phúc, mà có được một chút ý tứ cao hứng, thậm chí đáy lòng của cô, đều là mất mát thật sâu, giống như là mất đi, thứ gì đó quan trọng...



Từ lúc ban đầu cô bị Lương Thần bức bách ở lại bên người anh, liền nói với chính mình, cô nhất định không thể yêu thượng người đàn ông này. Sau đó cô rốt cục được như nguyện rời khỏi anh, cô lại càng không nghĩ mình có yêu anh hay không. Sau đó nữa, cô và anh gặp lại, cô ở dưới đáy lòng nói với chính mình, Lương Thần giúp mình, anh và cô chính là bạn bè.



Cô vẫn kiên định như vậy, thực kiên định nghĩ rằng chính mình sẽ không yêu Lương Thần, thực kiên định cảm thấy giữa bọn họ chính là tình bạn, nhưng hiện tại, cô nhìn thấy anh và một phụ nữ khác đi cùng nhau, đáy lòng hiện lên đau lòng thật sự rõ ràng, giống như là mất đi tình cảm chân thành của mình.



Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, bước chân chợt ngừng lại.



Cô đứng ở trên đường cái người đến người đi, bên tai không ngừng vang lên tiếng còi, sau đó, cô lại hậu tri hậu giác phát hiện, ở đáy lòng của cô, từ đầu đến cuối, đều không có đặt Lương Thần ở trên vị trí một người bạn.



Lòng của cô, sớm đã không biết lặng yên không một tiếng động mất đi ở trên người anh từ khi nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK