Lương Thần nói cái gì?
Phá hủy quán bar này suốt đêm...
Quán bar này là của bạn Phương Lộ, cô tới nơi này uống nhiều rượu mới gặp phải phiền toái, tuy rằng những người đó đáng giận, nhưng cô cũng không phải không có trách nhiệm.
Hiện tại làm liên lụy quán bar này hủy đi, cô phải giao phó với Phương Lộ như thế nào, Phương Lộ lại giao phó với bạn của cô ấy như thế nào!
Huống chi vừa rồi Lương Thần cũng đã đánh những người đó...
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, lập tức xoay người, nói với Lương Thần: “Anh không thể phá hủy quán bar này.”
Lương Thần hoàn toàn giống như là không có nghe được lời nói của Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục nói với trợ lý ở bên cạnh: “Thất thần làm gì, còn không nhanh đi làm!”
“Đã biết, Lương tổng, hiện tại tôi lập tức gọi điện thoại.” Một người đàn ông mặc một thân tây trang màu đen cung kính nói một câu, cầm di động bước đi đến một bên.
Những người khác đứng quy củ ở một bên, nhìn Cảnh Hảo Hảo, đánh giá cẩn thận một trận, sau đó nói với Lương Thần: “Dáng dấp bạn gái Lương tổng thật tốt.”
Một người khác nói tiếp: “Lúc trước tôi từng gặp qua ở Lưu Kim Tuế Nguyệt một lần.”
truy cập❤http://truyencuatui.net để❤ đọc truyện
“Ha ha... Đúng là chọc phiền toái cho tôi.” Lương Thần cười tiếp một câu, miệng nói phiền toái, nhưng lại không có ý tứ ghét bỏ phiền toái.
“Lương tổng đây rõ ràng là che chở cho bạn gái của mình...” Có người khen tặng nói.
Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có tâm tư nghe bọn họ tán gẫu, cô chỉ vươn tay, kéo kéo ống tay áo Lương Thần đang không nhìn chính mình, đợi cho Lương Thần quay đầu nhìn mình, liền lập tức mềm giọng nói: “Quán bar này là của bạn Phương Lộ, anh không thể hủy...”
Lương Thần bỏ qua tay nắm tay áo của Cảnh Hảo Hảo, hoàn toàn không để ý đến Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng lại thở phì phì nghĩ, không thể hủy? Vì sao không thể hủy?
Loại địa phương này, anh hiểu biết hơn cô, nếu trị an quán bar tốt, có thể nháo ra chuyện một đám đàn ông khi dễ một phụ nữ sao?
Rõ ràng là ông chủ quán bar này sợ gây rắc rối, mở một mắt nhắm một mắt.
Phụ nữ Lương Thần anh đến quán bar anh ta chơi, là cho anh ta mặt mũi... Ha ha, hiện tại khen ngược, để cho phụ nữ của anh xảy ra chuyện ở trong này, nghĩ cứ như vậy liền thôi, không có cửa đâu!
Cảnh Hảo Hảo lại vươn tay một lần nữa, kéo quần áo Lương Thần, lúc này đây cô còn chưa mở miệng, Lương Thần liền xoay qua, hung hăng trừng mắt nhìn cô, giọng nói mang theo một chút cảnh cáo nói: “Em câm miệng cho tôi, tôi nói cho em biết, tính toán sổ sách quán bar này xong liền đến phiên em, hiện tại em có thời gian rỗi quản chuyện người khác, không bằng tự mình ngồi sô pha một bên suy nghĩ một chút thật tốt, lát nữa đến phiên tôi tính sổ em, em sẽ cầu tha thứ với tôi như thế nào!”
Cảnh Hảo Hảo nghe được lời này của Lương Thần, hốc mắt lập tức liền đỏ lên.
Lương Thần vừa thấy cô muốn khóc, đáy lòng mạc danh kỳ diệu có chút muốn mềm đi, nhưng nghĩ đến, chưa nói đến chuyện trên mặt cô bị trúng một cái tát, nếu chính mình đến chậm một bước, cô liền thật sự bị người mang đi, mà bảo an đứng ở cửa cũng không lên tiếng, Lương Thần nhất thời liền lòng dạ cứng rắn, xoay đầu, nhìn cũng không có liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, nói thẳng: “Hảo Hảo, em còn ở đây lằng nhằng nữa, tôi sẽ thật sự nóng nảy, tôi bảo em ngồi một bên chờ, em liền ngồi cho tôi, chuyện này để tôi quyết định!”
Người bên cạnh nghe được Lương Thần dạy dỗ Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được cười nói: “Lương tổng, đối đãi với bạn gái như hoa như ngọc vậy, nói chuyện nên ôn nhu một chút.”