Từ giờ trở đi, cô cần làm, chính là quay bộ phim này thật tốt, tận lực không xuất hiện ở nơi anh sẽ xuất hiện, đợi đến bốn tháng sau, cô trở lại thành phố Giang Sơn, sợ là anh đã sớm quên cô là ai rồi.
Lúc đó, cô liền thật sự có thể kết hôn với Thẩm Lương Niên, ở cùng một chỗ thật tốt.
...
Lại một lần nữa trôi qua một tháng kiếp sống quay phim ở trong tổ phim, chẳng qua ngày nghỉ lần này, cũng không có kéo dài đến một tháng, liền cho nghỉ.
Là vì con một phó đạo diễn trong tổ phim kết hôn, cho nên hoạt động quay phim ngừng ba ngày.
Phó đạo diễn phát thiệp mời cho mỗi một người trong tổ phim, trong thiếp mời kèm theo vé máy bay bay đi thành phố Giang Sơn.
...
Cảnh Hảo Hảo đã rất lâu không gặp Thẩm Lương Niên, mặc dù mỗi ngày cô và Thẩm Lương Niên đều nói chuyện phiếm video, nhưng vẫn nhớ nhung anh như cũ.
Cho nên mượn hôn lễ của con phó đạo diễn, Cảnh Hảo Hảo trở về thành phố Giang Sơn.
Đương nhiên, cô sẽ không báo chuyện mình trở lại thành phố Giang Sơn cho Lương Thần, dù sao tháng trước Lương Thần không gọi điện thoại bảo cô về thành phố Giang Sơn, đã nói rõ anh không còn hứng thú với cô, cô ước gì anh sớm quên mất chính mình, nếu nói cho anh biết, chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?
Máy bay đáp xuống thành phố Giang Sơn, đã là bảy giờ tối.
Thẩm Lương Niên đã sớm nhận được điện thoại của Cảnh Hảo Hảo, cho nên sáng sớm liền tới chờ.
Phương Lộ, Kiều Ôn Noãn và một vài người khác trong tổ, ngồi cùng chuyến bay với Cảnh Hảo Hảo, bởi vì có vài người quen thuộc với Cảnh Hảo Hảo, cho nên Thẩm Lương Niên cũng quen biết.
Mấy năm nay Thẩm Lương Niên sợ Cảnh Hảo Hảo bị khinh bỉ ở trong tổ phim, cho nên mỗi lần gặp, đều mời bọn họ ăn bữa cơm, xem như bán một cái nhân tình, đêm nay cũng không ngoại lệ.
Những người Phương Lộ cũng không cự tuyệt, cho nên, Thẩm Lương Niên trực tiếp gọi điện thoại, đặt một phòng bao ở khách sạn đính Tứ Quý.
Thẩm Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo đến trước, sau đó Phương Lộ và người sản xuất cũng chạy tới, sau đó chính là tiểu trợ lý Tiên nhi của Cảnh Hảo Hảo.
Thật ra Kiều Ôn Noãn cũng không muốn đến, Thẩm Lương Niên từng mời khách như vậy không ít, hai lần trước, cô ta không phải không đi qua, chỉ là mỗi lần đi, nhìn thấy đều là hình ảnh Thẩm Lương Niên đối tốt muôn vàn với Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng mà, lúc này đây là lần đầu tiên gặp mặt sau khi cô ta và Thẩm Lương Niên cắt đứt quan hệ, cho nên trên nửa đường cô ta phân phó tài xế đưa mình về nhà, đột nhiên liền thay đổi chủ ý, bảo tài xế quay đầu, đưa mình đến khách sạn Tứ Quý này.
Thẩm Lương Niên đặt phòng bao ở tầng ba, lúc Kiều Ôn Noãn tiến vào thang máy, trong lúc vô tình nhìn lướt qua gương lớn trước mặt, đúng lúc nhìn đến cửa xoay tròn phía sau, tiến vào vài người.
Người đàn ông ở chính giữa kia, diện mạo tuấn mỹ kinh người, một thân tây trang giày da, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng bước đi nhanh, tao nhã thong dong đi thẳng đến thang máy.
Kiều Ôn Noãn dừng bước chân đang tiến đến thang máy, cố ý hơi đợi chờ một chút, mãi cho đến khi Lương Thần đứng ở trước cửa thang máy, và một người đàn ông ở bên tay phải của anh đang vội vàng cúi người nhấn thang máy.
Cửa thang máy tới, Lương Thần dẫn đầu đi vào, những người theo sau anh cũng bước vào thang máy.
Lúc này Kiều Ôn Noãn mới hít sâu một hơi, cũng bước đi vào.
Lúc Kiều Ôn Noãn đang chuẩn bị đi ấn tầng “3”, người đàn ông vừa mới ấn thang máy kia, cũng nhấn “3”.