Thẩm Lương Niên dừng một chút, nói: “Em nguyện ý không?”
Kiều Ôn Noãn cười nhàn nhạt với Thẩm Lương Niên, còn chưa nói ra, liền gật đầu, ở trong tiếng cười của toàn trường, nói: “Em nguyện ý.”
Vỗ tay giống như thủy triều, lại bao phủ toàn bộ hiện trường.
Kiều Ôn Noãn vẫn chờ vỗ tay rơi xuống, mới hơi nâng đầu, ánh mắt nhìn lại Thẩm Lương Niên, giọng nói nhu hòa ôn nhuyễn nói: “Tôi, Kiều Ôn Noãn, hôm nay phải gả cho Thẩm Lương Niên làm vợ, từ nay về sau, thương anh, tôn trọng anh, bảo hộ anh, đối với anh giống như là đối với chính mình, dù sinh bệnh hay là khỏe mạnh, bần cùng hay là giàu có, vẫn luôn thủy chung với anh, thẳng đến khi rời khỏi thế giới.”
Toàn thân Kiều Ôn Noãn tràn đầy hạnh phúc mỗi người vừa thấy liền dọc biết, cuối cùng, cô nhẹ nhàng hỏi: “Lương Niên, anh nguyện ý không?”
Người dưới sân khấu, đều nhìn lên sân khâu, giơ hai tay, làm ra động tác chuẩn bị vỗ tay, chờ Thẩm Lương Niên trả lời.
Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn, trên mặt vẫn lộ ra tươi cười ôn nhu, hạnh phúc giống như là cưới được người phụ nữ mình yêu nhất, chỉ là anh mở miệng, lời nói ra lại là: “Tôi không muốn!”
Không khí trong toàn trường, trong nháy mắt liền ngưng trệ.
Mọi người đều cứng ngắc tại chỗ, có chút không thể tin lời nói mình nghe được.
Nam MC và nữ MC ở trên sân khấu đều mở to hai mắt, hoài nghi chính mình nghe lầm.
Đến ngay cả Cảnh Hảo Hảo, cũng đứng thẳng lên.
Bởi vì tham gia loại hôn lễ này quá nhiều, Lương Thần vẫn hơi có vẻ có chút không chút để ý, nhưng khi nghe được bốn chữ kia, cũng có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía sân khấu.
Thậm chí phóng viên truyền thông, cũng quên nhấn chụp hình.
Ánh mắt mọi người, đều tụ tập ở trên người Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn.
Qua suốt một phút đồng hồ, lúc này Kiều Ôn Noãn mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, cô đầu tiên là mở trừng hai mắt, sau đó tươi cười trên mặt mới chậm rãi thu hồi, mi tâm nhẹ nhàng nhíu lại, nhìn Thẩm Lương Niên, nhẹ giọng hỏi: “Lương Niên, anh đang nói giỡn với em sao?”
Nói xong, cô còn nhẹ nhàng kéo kéo môi, nở rộ ra tươi cười tao nhã.
Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn trang điểm cô dâu xinh đẹp, đẹp như là một bức họa, nhưng đáy mắt anh lại không có một chút dịu dàng vừa rồi, ngược lại chậm rãi buông lỏng tay nắm Kiều Ôn Noãn ra, lui về sau một bước, ngữ khí kiên quyết nói: “Tôi không có nói giỡn, Kiều Ôn Noãn, tôi sẽ không cưới cô.”
“Đây là xảy ra chuyện gì? Sao lại hủy hôn chứ?”
“Sao chú rể có thể hủy hôn ở trong hôn lễ? Rõ ràng vừa rồi bọn họ thoạt nhìn rất thâm tình mà...”
“Đúng vậy, sao đang êm đẹp, lại đột nhiên biến thành như bây giờ? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Trong nháy mắt dưới sân khấu liền nổ tung, toàn bộ mọi người thấp giọng khe khẽ nói nhỏ lên.