Là ở trong một cái khách sạn, trang hoàng lộng lẫy xa hoa, trên đất ném đầy quần áo ngổn ngang, chắc là bắt đầu có chút kịch liệt, Cảnh Hảo Hảo chậm rãi từ từ hoạt động, đột nhiên ngón tay dừng ở một tấm hình...
Sau đó, tầm mắt Cảnh Hảo Hảo, liền dừng ở trên nội y xốc xếch trên mặt đất, cô cũng có một kiện giống như đúc.
Đó đều không phải là bản hạn chế, toàn thế giới không biết bao nhiêu người sẽ mua, nhưng hiện tại không biết như thế nào, trong nháy mắt cô liền liên tưởng đến video hoan ái của mình và Lương Thần, không biết có phải đáy lòng vẫn bị dây cung buộc chặt hay không, cô luôn cảm thấy đáy lòng thấp thỏm bất an.
Lúc trước cô đều là tùy tính quét hình mấy lần, cũng không có dụng tâm đi quan sát, hiện tại cô lại xoay người, cẩn thận nhìn những ảnh chụp đó từ đầu đến đuôi một lần.
Cuối cùng lúc Cảnh Hảo Hảo nhìn đến đèn treo tường ở vách tường phía sau, nhận ra đó là khách sạn Tứ Quý thành phố Giang Sơn.
Đèn tường kia, nghe nói là khách sạn Tứ Quý vì tô đậm không khí, đặc biệt thiết kế, toàn cầu chỉ có một nhà sử dụng.
Cảnh Hảo Hảo rất nhanh lộn trở lại chỗ tin tức Weibo kia, nhìn thấy có người ở phía dưới nhắn lại, đã có người chỉ ra đây là khách sạn Tứ Quý thành phố Giang Sơn, giống cô như đúc.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, liền ngã xuống đến đáy cốc.
Nội y, khách sạn... Đều phù hợp với lần đầu tiên khi cô và Lương Thần hoan ái, là trùng hợp, hay là cố ý?
Trong nháy mắt, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có mệt mỏi, cô nắm di động, nhìn ảnh chụp này liên tục nhiều lần, muốn tiếp tục nhìn ra một chút dấu vết từ bên trong, nhưng những ảnh chụp này như là trải qua người cố ý chọn lựa, hoàn toàn không có để lại quá nhiều tin tức, Cảnh Hảo Hảo cẩn thận phân rõ hồi lâu, vẫn chỉ dừng lại ở trên hai sự trùng hợp là khách sạn và nội y.
Là Lương Thần làm sao?
Người phụ nữ trên ảnh chụp là cô sao?
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm hai người chung một chỗ phía trên gắt gao, bởi vì đại đa số thân thể cô gái đều bị người đàn ông che giấu, cô không thể nhận.
Hẳn không phải là cô đi... Dù sao mỗi ngày khách sạn Tứ Quý đều sẽ có người khác nhau vào ở, có thể đúng lúc khi công ty giải trí TS tạo ra, cô không có cách nào phân biệt được.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, gật gật đầu thật mạnh, đáy lòng âm thầm nói với chính mình: Đúng, khẳng định là trùng hợp, nếu Lương Thần muốn dùng thủ đoạn này ép cô trở về, đã sớm làm như vậy, sẽ không đợi cho cô biến mất hai mươi ngày mới hành động.
Người đàn ông kia, từ trước đến nay muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, không chấp nhận được người khác ngỗ nghịch anh một chút, sao anh có thể nhẫn nại hơn hai mươi ngày, rồi mới ra tay?
Nhất định là đáy lòng cô nhớ đĩa CD đó, cho nên mới sẽ ngạc nhiên như vậy...
Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, hô hấp thật sâu vài hơi, sau đó chậm rãi nằm ở trên giường.
Cho dù đáy lòng của cô đã cố gắng an ủi chính mình, nhưng suốt đêm đều ngủ đứt quãng, thường xuyên tỉnh lại.
Bởi vì chất lượng giấc ngủ buổi tối không tốt, ngày kế tinh thần Cảnh Hảo Hảo có vẻ có chút mệt mỏi, cô tới công ty, trước nhìn thoáng qua tin tức, gió êm sóng lặng, cũng không có chuyện quan trọng nào, nhưng cô lại cảm thấy đáy lòng bất ổn, dời sông lấp biển.
Cảnh Hảo Hảo quả thực là đếm giây vượt qua cho tới trưa, cơm trưa cũng là ăn ở quầy, là cô và Tiểu Cẩm thay phiên đi phố mỹ thực dưới lầu mua, hôm nay đúng lúc đến phiên Cảnh Hảo Hảo.
Để tránh nhiều người, xếp hàng lâu, Cảnh Hảo Hảo cố ý đi xuống sớm mười phút, cho dù như thế, phía trước vẫn là đội ngũ xếp hàng dài hai mét