Mục lục
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương phu nhân bình ổn trái tim kinh hãi nhảy lên, mở miệng hỏi: “A Thần, tuy rằng thuốc kia không đáng tiền gì, nhưng cũng thật sự là thứ hiếm có, hiện tại trên thế giới này cũng chỉ còn một hộp trong tay mẹ, cho nên nó cũng là bảo bối trong lòng mẹ, vậy con đưa cho ai, tốt xấu cũng phải nói cho mẹ biết một chút chứ?”



Lương Thần nghĩ nghĩ, lấy Từ Dung ra làm bia đỡ đạn.



Lương phu nhân vừa nghe tên Từ Dung, đáy lòng càng run rẩy.



Thanh mai trúc mã... Từ nhỏ Từ Dung và Lương Thần đã cùng nhau lớn lên, lúc nhỏ hai người còn hở ra một tí liền chen trên một cái giường, sau đí Lương Thần trở về thành phố Giang Sơn từ Bắc Kinh, Từ Dung cũng trở lại theo... Loại dấu hiệu này...



Trong nháy mắt cả người Lương phu nhân không ngồi yên được, bà cầm lấy điện thoại không dây một bên, vừa nói: “Mẹ hỏi Từ Dung một chút”, vừa gọi một cú điện thoại qua cho Từ Dung.



Lương Thần có chút đau đầu nâng tay lên, xoa xoa cái trán, vừa định vươn tay ngăn cản Lương phu nhân, đầu kia Từ Dung đúng lúc đang chơi di động, liền nhận điện thoại ngay.



“Bác gái, muộn như vậy bác gọi điện thoại cho cháu có chuyện gì?”



Cách điện thoại, Lương Thần rõ ràng nghe thấy giọng nói Từ Dung truyền đến từ đầu kia điện thoại.



“A Dung hả, thực ngượng ngùng hơn nửa đêm còn phải quấy rầy cháu.”



“Không sao, không sao, bác gái có việc bác cứ nói.”



“Là như vậy... A Thần đến nơi này của bác, nói cháu bị thương, xin thuốc mỡ của bác, cháu không sao chứ?”



Từ Dung đầu kia điện thoại dừng trong chốc lát, giọng nói thoạt có chút cứng ngắc nói: “Không có việc gì, không có việc gì, chỉ một chút chuyện nhỏ.”



Một chút chuyện nhỏ, một người đàn ông, cũng không phải phụ nữ, khẩn trương như vậy làm cái gì?

Lương phu nhân càng cảm thấy kỳ quái, bà ấp úng trong chốc lát, vẫn dứt khoát trực tiếp vào chủ đề: “A Dung, bác gái muốn hỏi cháu một chuyện, hiện tại cháu có bạn gái chưa?”



“Có.”



Một chữ có, tựa như một viên đại lôi, nổ tung trong đầu Lương phu nhân, bà nhịn không được tiếp tục hỏi: “Vậy hiện tại có phải mỗi ngày cháu theo A Thần chúng tôi cùng một chỗ không?”



Từ Dung nghe câu này, nháy mắt liền hiểu được đáy lòng Lương phu nhân đang hoài nghi cái gì, vội vàng giải thích nói: “Bác gái, cháu chỉ là trước đó không lâu cháu chia tay với một người bạn gái không thích hợp, gần gây cháu gặp một người mới, mấy ngày nay cháu còn đang theo đuổi, qua một thời gian liền có thể bắt được, đến lúc đó mang qua cho bác nhìn một chút.”



Lương phu nhân nghe nói như thế, mới yên lòng: “Cháu đã chia tay với Hiểu Lâm à, bác cảm thấy cô bé đó cũng rất tốt.”



“Không phải... Hiểu Lâm là bạn gái trước trước trước của cháu.”



Lương phu nhân nghe câu này, càng chịu đả kích, bà “a” một tiếng, liền cắt đứt điện thoại, sau đó đau thương thở dài một hơi, liền lên lầu cầm thuốc mỡ, lúc giao cho Lương Thần, có chút u oán nhìn Lương Thần, giọng nói càng khó chịu: “A Thần, A Dung trong vòng một năm đã thay đổi bốn bạn gái, con đây 25 năm, một người bạn gái cũng chưa quen.”



...



Lương Thần cầm thuốc mỡ, lái xe ra khỏi nhà cũ họ Lương chưa đến mười phút, liền nhận được điện thoại gọi đến từ Từ Dung.



Anh cũng không sốt ruột, chậm rãi đeo tai nghe điện thoại lên, mới nhấn tiếp nghe điện thoại.



“Được đó, A Thần, cậu đây vì xin thuốc cho Cảnh Hảo Hảo, thiếu chút nữa kéo tôi xuống nước, làm hại mẹ cậu cho là tôi và cậu có chuyện cẩu thả gì!”



Sắc mặt Lương Thần bình tĩnh lái xe, không nhẹ không nặng nói: “Mẹ tôi dùng ngón chân suy nghĩ một chút, liền nên biết ánh mắt tôi không kém cỏi như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK