Mục lục
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



Lúc Lương Thần nói tới đây, ánh mắt trở nên có chút rét lạnh lăng liệt, giọng nói anh hơi có vài phần táo bạo mở miệng nói: “Anh nói cho em biết, Cảnh Hảo Hảo anh không làm được!”



“Hiện tại em là bạn gái của anh, không phải vừa rồi em hỏi ý kiến của anh ư? Được rồi, anh nói cho em biết, anh không cho phép, không cho phép em đi bệnh viện thăm anh ta vào bây giờ!”



Cánh môi Cảnh Hảo Hảo hơi run lên, mới mở miệng nói: “Lương Thần, em và Thẩm Lương Niên không có quan hệ gì, nếu anh không tin em, như vậy chúng ta cùng đi.”



Nếu Thẩm Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo không có quá khứ mười năm kia, không có bị Lương Thần biết từng chút từng chút tình yêu của Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên, có lẽ Lương Thần thật sự sẽ đi bệnh viện với Cảnh Hảo Hảo.



Nhưng hiện tại, lời nói rõ ràng là vì vứt bỏ quan hệ giữa mình và Thẩm Lương Niên của Cảnh Hảo Hảo, rơi vào trong tai Lương Thần, liền biến thành ý tứ cô hao hết tâm tư cũng phải đi thăm Thẩm Lương Niên.



Lương Thần giận đến cực hạn, ngược lại câu môi nở nụ cười, anh chợt nâng tay lên, dùng sức quét mọi thứ trên bàn, sau đó vươn tay, nâng cằm Cảnh Hảo Hảo lên, ngữ khí âm hàn nói: “Quá khứ của anh và em? Đã làm cái gì với em? Nhìn em tình ý kéo dài với anh ta như vậy, còn phải nhìn em lo lắng bệnh nặng của anh ta?”

Lương Thần càng nói, tức giận trong ngực càng tràn đầy, anh dùng ngữ khí dứt khoát nói: “Cảnh Hảo Hảo, hôm nay em không được đi đâu hết, anh vừa nghĩ tới em gặp mặt với anh ta, anh liền chán ghét trong lòng!”



Cảnh Hảo Hảo biết, quá khứ của mình và Thẩm Lương Niên, đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào, đều sẽ để ý, cho nên cô cố gắng làm cho ngữ khí của mình trở nên mềm mại, bình thản: “Lương Thần, anh hãy nghe em nói, hiện tại đáy lòng em không có anh ta, em vàThẩm Lương Niên đã sớm nhất đao lưỡng đoạn, ba anh ta từng nhận nuôi em, hiện tại anh ta sống chết chưa biết, em không thể cứ ngồi yên không để ý đến...”



“Hay cho một câu ngồi yên không để ý đến!” Lương Thần chợt vỗ bàn một chút, tay bóp cằm Cảnh Hảo Hảo, trở nên hơi có chút dùng sức: “Em nói nhiều như vậy, vì nói cho anh biết, em chính là muốn đi bệnh viện nhìn anh ta, đúng không?”



“Đáy lòng em một lòng muốn nhìn anh ta, sao em còn hỏi ý kiến của anh!”



Lương Thần nói chưa dứt lời, vừa nói mới phát hiện, đáy lòng của mình lại có thể ẩn dấu nhiều phẫn uất như vậy, cảm xúc đè nén dưới đáy lòng lâu như vậy, rốt cục hoàn toàn bạo phát ở trong nháy mắt này, ghen ghét, bi thống, phẫn nộ, đủ loại cảm xúc giống như sóng to gió lớn thổi quét anh: “Cảnh Hảo Hảo, anh hỏi em, có phải em còn thích anh ta không? Phân lượng anh ta ở đáy lòng em vẫn rất nặng, đúng không? Nếu không em sẽ không vừa nghe được chuyện anh ta nằm viện, liền lập tức muốn chạy vảo trong bệnh viện.”



Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu: “Lương Thần, không phải như anh nghĩ đâu, em sẽ không ở dưới tình huống còn thích anh ta, đi làm bạn gái của anh, em có thể cam đoan với anh, em thật sự đã không còn thương anh ta.”



“Cam đoan, được, Cảnh Hảo Hảo, vậy anh liền muốn em cam đoan, có cam đoan này, vừa vặn giảm bớt anh mỗi ngày mỗi đêm lo lắng đề phòng lo lắng Thẩm Lương Niên có thể lần nữa ở cùng một chỗ với em không.” Lương Thần nói tới đây, ngữ khí trong nháy mắt bình tĩnh xuống, ánh mắt anh nghiêm túc nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, trầm mặc hơn nửa ngày, như là hạ quyết tâm, sạch sẽ lưu loát nói: “Cảnh Hảo Hảo, nếu em đi vào bệnh viện thăm Thẩm Lương Niên, như vậy chúng ta liền nhất đao lưỡng đoạn, giữa hai người, em chọn ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK