Linh Mộc tiên sinh như là không có nghe thấy lời nói của Cảnh Hảo Hảo, chỉ chỉ sô pha nói với Cảnh Hảo Hảo: “Nhật Bản là địa phương tốt, nếu Cảnh tiểu thư không chê, tôi có thể mang Cảnh tiểu thư chơi đùa vài ngày.”
Cảnh Hảo Hảo hiểu ra hiểu của ông ta, bởi vì chỉ có một sô pha, cho nên, cô cố ý chọn lựa một vị trí cách Linh Mộc tiên sinh rất xa ngồi xuống, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm Linh Mộc tiên sinh, nói: “Linh Mộc tiên sinh, ý tốt của ngài tôi xin nhận, lần này tôi đến Nhật Bản, không phải đi chơi, mà là có công chuyện trong người.”
Linh Mộc tiên sinh câu môi cười cười, lấy từ trong túi ra một điếu xì gà, tài xế đứng ở một bên, lập tức tiến lên, châm xì gà cho Linh Mộc tiên sinh.
Linh Mộc tiên sinh giơ lên bên miệng, chậm rãi hút một hơi, nói: “Công chuyện của Cảnh tiểu thư, chỉ là số tiền hợp đồng kia nhiều thêm một số 0 sao?”
Cảnh Hảo Hảo: “Đúng vậy, chuyện này là sai lầm của tôi, hy vọng Linh Mộc tiên sinh có thể bao dung, ký lại một phần hợp đồng mới với công ty Hải Hâm.”
Linh Mộc tiên sinh như là nghe được chuyện rất buồn cười, câu môi chậm rãi cười cười, sau đó nghiêng đầu, tiếp tục đánh giá Cảnh Hảo Hảo vài lần.
Thoạt nhìn rất trẻ tuổi, so với lúc mình lần đầu tiên nhìn thấy cô, càng kinh diễm xinh đẹp hơn.
Cô ngồi đoan đoan chính chính ở chỗ kia, nhìn ra được đang rất khẩn trương, nhưng biểu hiện lại rất bình tĩnh.
Ánh mắt thực trong suốt, khóe môi tươi cười, không đậm không nhạt, vừa đúng.
Vẫn là một mỹ nhân rất hiếm thấy.
Cảnh Hảo Hảo bị Linh Mộc tiên sinh nhìn đến đáy lòng có chút bất an, cô hơi kéo căng thân thể, tiếp tục mở miệng, nói: “Âấy năm nay công ty Hải Hâm phát triển tốt lắm, hơn nữa rất có thành ý hợp tác với Linh Mộc tiên sinh, thật sự hy vọng, Linh Mộc tiên sinh có thể thông cảm lần sai lầm này.”
“Lời Cảnh tiểu thư, nói thật hay.” Linh Mộc tiên sinh giơ tay lên, vỗ tay hai cái tượng trưng, sau đó lại hút một ngụm xì gà, nghiêng đầu, nói: “Nếu tôi không đồng ý sửa hợp đồng lần này, vậy có vẻ tôi rất không thành ý...”
Linh Mộc tiên sinh hơi dừng một chút, sau đó nghiêng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo, nói: “Cảnh tiểu thư, người Trung Quốc các người có một câu, không biết cô có biết hay không, tên là, vì đạt được đến mục đích không tiếc bất cứ giá nào.”
Linh Mộc tiên sinh lại quét Cảnh Hảo Hảo từ trên xuống dưới một lần: “Không biết, Cảnh tiểu thư, sẽ trả giá lớn như thế nào?”
Cảnh Hảo Hảo nghe ra một tia nguy hiểm từ trong giọng nói của Linh Mộc tiên sinh, dị quốc tha hương, cô cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này có bao nhiêu ý đồ, cho nên chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu, biểu hiện đặc biệt trấn định cười cười, nói: “Linh Mộc tiên sinh, không biết, ông muốn đưa ra điều kiện gì với công ty Hải Hâm.”
“Cảnh tiểu thư, điều kiện của tôi nhằm vào cô, không phải công ty Hải Hâm.” Linh Mộc tiên sinh ngậm xì gà trong miệng, hút một ngụm, híp mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo, nói: “Cảnh tiểu thư, chuyện hợp đồng, tôi có thể sửa chữa, nhưng tôi thích mỹ nhân, yêu cầu của tôi rất đơn giản, đó chính là Cảnh tiểu thư theo tôi mấy buổi tối, tôi tuyệt đối sẽ tự mình đi thành phố Giang Sơn, ký kết hợp đồng mới với tổng giám đốc Trần.”
Lời người đàn ông, nói thực rõ ràng.
Lông mi Cảnh Hảo Hảo hơi run lên, hít vào một hơi, bắt buộc chính mình duy trì tư thế ban đầu: “Linh Mộc tiên sinh, ngài cũng thật biết nói giỡn.”
“Tôi không biết nói giỡn.” Linh Mộc tiên sinh đáp một câu, sau đó cầm một viên thuốc từ trên bàn, đặt ở trong một ly rượu, cầm bình rượu rót đầy rượu, đẩy tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Nhìn ra được Cảnh tiểu thư không muốn, nhưng Trung Quốc các người còn có một câu, gọi là, không đạt mục đích không bỏ qua. Cho nên, Cảnh tiểu thư, ly rượu bỏ thuốc này, cô là tự mình uống? Hay là tôi sai người ta buộc cô uống?”