Trong bệnh viện nhiều người hỗn loạn, Cảnh Hảo Hảo ngồi trong chốc lát, cảm thấy đau đớn của mình hơi giảm bớt một chút, liền đứng lên, cô còn chưa có cất bước, liền có người giành trước một bước ngồi ở trên vị trí ban đầu của cô.
Cảnh Hảo Hảo nhìn trên chỗ ngồi chung quanh ngồi đầy người, có người bệnh có người nhà, rất ít người chỉ có một mình như cô, cho nên cũng không muốn ngốc ở trong này lâu, liền mở bước chân đi về phía thang máy.
Lúc không động, cô cũng không cảm thấy quá đau đớn, lúc thật sự bước đi, Cảnh Hảo Hảo mới phát hiện, vẫn là đau đến không thể chịu đựng được.
Khoảng cách đến thang máy ngắn ngủi mấy chục bước, cô lại đi đến trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, đi thang máy xuống dưới, Cảnh Hảo Hảo chậm rãi đi về phía ngoài cửa bệnh viện.
Lúc xuống bậc thang, bởi vì đau đớn, cô mở bước chân thật cẩn thận, gần như là bước xuống từng bậc từng bậc thang, ngay tại khi tiếp xúc đến một bậc thang cuối cùng, trong bệnh viện chợt chạy ra một người, không cẩn thận đánh vào trên vai của cô, lập tức đụng ngã cô xuống đất.
Cảnh Hảo Hảo biết hôm nay giải phẫu, cố ý mang một đôi giày đế bằng, nhưng vẫn bởi vì chân bước theo trên bậc thang không có đứng vững, bị trẹo cổ chân.
Một trận đau đớn toàn tâm, nhanh chóng lẻn vào trong tim Cảnh Hảo Hảo, mang theo đau đớn sau giải phẫu, làm cho Cảnh Hảo Hảo ngồi xổm xuống đất, lập tức có chút không đứng dậy nổi.
Người đụng phải cô, sớm đã vội vàng không thấy bóng người.
Cảnh Hảo Hảo cắn răng, ôm cổ chân của mình ngồi trong chốc lát, lúc vừa mới chuẩn bị đứng lên, đột nhiên có người giành trước một bước ngồi xổm trước mặt của cô: “Hảo Hảo? Em làm sao vậy?”
...
Gần đây thời gian dạ dày Thẩm Lương Niên đau đớn càng ngày càng dài, anh đã cảm giác được rõ ràng, cái chết giống như đang vẫy chào với mình, mỗi ngày gần đây anh đều là dựa vào thuốc giảm đau sống qua ngày, đồ anh ăn vào, luôn sẽ không ngừng ói ra, thậm chí buổi sáng mỗi ngày rời giường, lúc đánh răng, sẽ ói ra máu.
Ban đầu, chỉ là một ngụm nhỏ, đến sau đó, chính là một ngụm lớn.
Hôm nay anh đã uống hết thuốc, đến bệnh viện một chuyến, thật ra lúc anh chuẩn bị đi ra bệnh viện, đúng lúc nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đi vào bệnh viện.
Cô thoạt nhìn khí sắc tốt lắm, trạng thái rất tốt, anh nghĩ không ra cô không thoải mái chỗ nào, cô từng nói, không muốn anh quấy rầy cô, anh liền thật sự không đi quấy rầy nữa, liền đi theo xa xa như vậy.
Anh nhìn thấy cô vào khoa phụ sản lại đi ra, sắc mặt trở nên cực kỳ không tốt, anh theo ở phía sau xa xa, kết quả liền nhìn thấy cô bị người đụng ngã.
...
Cảnh Hảo Hảo nghe giọng nói này, cả người chợt ngẩn ra, ngẩng đầu, liền nhìn thấy gương mặt thoáng có chút khẩn trương của Thẩm Lương Niên.
Chỉ mới vài ngày không gặp, Cảnh Hảo Hảo phát hiện, anh so với lần mình nhìn thấy ở concert lúc trước, thoạt nhìn gầy đi rất nhiều, hốc mắt phía dưới tối đen, khí sắc cả người thoạt nhìn đặc biệt tái nhợt.
Trong tay anh cầm một phần đơn xét nghiệm và một chai thuốc nhỏ, Cảnh Hảo Hảo theo bản năng nhìn lướt qua, Thẩm Lương Niên lại rất nhanh cuốn cuốn nhét đơn xét nghiệm và thuốc vào trong ví của mình, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ôm cổ chân, liền đưa tay qua: “Bị trật chân sao? Để anh xem.”
Cảnh Hảo Hảo một tay đẩy tay Thẩm Lương Niên, cắn chặt răng đứng lên, kết quả, trên cổ chân truyền đến đau đớn toàn tâm, làm cho cô trong nháy mắt liền cúi người.
Thẩm Lương Niên nhíu nhíu mày, hỏi một câu: “Lương Thần đâu?”
Cảnh Hảo Hảo kéo kéo môi, không nói gì, bắt buộc chính mình cất bước rời đi.