Mục lục
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



“Tiên nhi có giúp em không?”



Cảnh Hảo Hảo ổn định thân thể, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, có chút đắc ý nói: “Không có, chỉ có một mình tôi đánh người đó.”



Âm trong lời nói của Cảnh Hảo Hảo vừa rơi xuống, cả người Lương Thần đột nhiên lập tức liền cởi dây an toàn, nửa người trên lập tức liền nghiêng về phía Cảnh Hảo Hảo.



Cảnh Hảo Hảo vừa định hỏi anh làm gì, nhưng ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt Lương Thần, lời nói đến bên miệng, bỗng dưng liền dừng ở trong cổ họng.



Dung nhan tuấn mỹ của người đàn ông trước mặt, từ đáy mắt thâm thúy xinh đẹp của anh, nhìn thấy rõ ràng một tầng lo lắng và khẩn trương, lòng của cô, ở trong nháy mắt đó, như là bị một loại thủy triều rất ấm áp bao vây, bay bổng di động ở bên trong.



Một loại cảm xúc tên là ấm áp, rất nhanh liền lắp đầy cả trái tim cô, làm cho cô mất đi tất cả năng lực ngôn ngữ.



Lương Thần hoàn toàn không để ý tới sững sờ của Cảnh Hảo Hảo, cũng không quản xe đang dừng ở giữa đường cái, ảnh hưởng đường chạy nghiêm trọng, chỉ tự mình vươn tay, bắt đầu đi kiểm tra thân thể của cô.



Ngón tay anh, thon dài xinh đẹp, lực độ va chạm vào trên người cô, không nặng không nhẹ, vừa đúng, còn mang theo một cỗ tê dại, trực tiếp rơi vào chỗ sâu nhất trong đáy lòng Cảnh Hảo Hảo.



Phía sau xe, tiếng còi liên tiếp, liên tiếp không ngừng, Lương Thần hoàn toàn giống như là không có nghe thấy, kiểm tra đặc biệt nghiêm túc.



Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo hơi có chút ẩm ướt.



Rốt cuộc đã bao lâu, cô không được một người để ý đến như vậy.

Lúc cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên, vì tương lai bọn họ, cô kiên cường, cô dốc hết tất cả tốt đẹp đi kinh doanh một tình yêu, kết quả cuối cùng là kết cục thất bại thảm thiết.



Lúc cùng một chỗ với Lương Thần, cô không dám lệ thuộc vào, thầm nghĩ thoát đi.



Đợi khi cô thật sự chỉ còn lại có một mình, cô liền liều mạng kiên cường sống tiếp, muốn để chính mình chiếu cố bản thân thật tốt.



Thế cho nên, chính cô cũng đã quên, chính mình còn có thể giống như cô gái bình thường trên đường cái, có quyền được quan tâm được yêu thương.



Cô vẫn nghĩ bản thân rất kiên cường, nhưng hiện tại, khi nhìn thấy ánh mắt quan tâm lo lắng của Lương Thần, cô mới phát hiện, chính mình yếu ớt hơn trong tưởng tượng rất nhiều, chỗ sâu nhất dưới đáy lòng cô lại có thể khát vọng có người quan tâm và để ý chính mình.



Lương Thần đại khái kiểm tra Cảnh Hảo Hảo một chút, phát giác cô không có bị thương, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nâng ánh mắt lên, nhìn ánh mắt Cảnh Hảo Hảo, biểu tình cực kỳ bình tĩnh, nhưng ngữ khí lập tức liền lạnh xuống: “Cảnh Hảo Hảo, em không có chuyện gì, học người đánh nhau hả!”



Lương Thần nâng tay lên, hung hăng kéo kéo cà vạt của mình, có cổ khí vẫn vọt ra bên ngoài từ trong ngực của mình, nếu nói anh là tức giận, không bằng nói anh là bị dọa sợ, đánh nhau?



Chữ như vậy, đối với một người đàn ông mà nói, rất bình thường.



Nhưng đối với Cảnh Hảo Hảo - một cô gái nũng nịu như vậy...



Lương Thần nghĩ nghĩ, nhất thời liền xoay qua, đáy mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo mang theo một tầng tức giận, mở miệng nói chuyện, ngữ khí vừa ngoan lại hung, còn mang theo một tia nghiến răng nghiến lợi: “Cảnh Hảo Hảo, vài ngày không gặp em, e, thật đúng là rất có bản lĩnh rồi đúng không?”



“Một mình, đánh nhau với người khác? Sao lại không có đánh chết em chứ? Em là đầu có bệnh, hay là chỉ số thông minh không đủ, em đánh nhau, chẳng lẽ không biết gọi điện thoại cho anh?”



Đổi lại lúc trước, Lương Thần dùng một chút âm điệu này nói chuyện, Cảnh Hảo Hảo sớm bị dọa đến tâm can run rẩy, nhưng hiện tại, kỳ quái là Cảnh Hảo Hảo không có cảm thấy sợ hãi chút nào, ngược lại còn cảm thấy đáy lòng sinh ra ngọt ngào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK