Người đàn ông kia, từ đầu đến cuối, đánh bạc với ông ta, đánh cuộc không phải là kỹ thuật đánh bài, mà là chiến thuật tâm lý!
Ông ta chính là đánh bạc thuần chuẩn, ông ta không có vẻ quyết đoán kia của anh, không có dồn vào chỗ chết rồi sau đó sinh can đảm!
...
Lương Thần không chút hoang mang mang theo Cảnh Hảo Hảo đi ra sòng bạc, đứng ở ven đường đón một chiếc xe taxi.
Lương Thần thân sĩ mở cửa xe thay Cảnh Hảo Hảo, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới hồi thần, chính mình đã muốn bình an vô sự rời khỏi từ trong tay Linh Mộc tiên sinh, cô vẫn cố gắng chống đỡ trấn định, trong nháy mắt này liền tan rã, bước chân đi về phía xe taxi, có chút như nhũn ra, suýt nữa ngã quỵ ở trên đất, may mắn Lương Thần một bên, tay mắt lanh lẹ đỡ lấy Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo ngồi trên xe taxi, từ đầu đến cuối cũng không có mở miệng nói một câu.
Chẳng qua vào lúc Lương Thần hỏi cô có đặt khách sạn hay không, cô mới nhẹ nhàng gật gật đầu.
Lương Thần lại hỏi tên khách sạn lần nữa, Cảnh Hảo Hảo mới mở miệng, bào địa chỉ với tài xế phía trước.
Trở lại khách sạn, Lương Thần cũng không có lên lầu, chỉ hỏi trong phòng trên lầu của Cảnh Hảo Hảo còn thứ gì không, Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, Lương Thần trực tiếp đi đến trước lễ tân, làm thủ tục trả phòng thay Cảnh Hảo Hảo.
Hiểu biết của Lương Thần với Linh Mộc tiên sinh cũng không nhiều, cũng không phải đặc biệt hiểu biết tác phong nhân phẩm, hơn nữa lúc này đây tới Nhật Bản đột ngột, cũng không có làm nhiều chuẩn bị lắm, vì lý do an toàn, Lương Thần cũng không có lưu lại Nhật Bản quá lâu, ngược lại trực tiếp sau khi trả phòng, đặt hai tấm vé máy bay, chuẩn bị lập tức quay trở về thành phố Giang Sơn.
...
Tới sân bay, đã là năm giờ sáng sớm, máy bay là chuyến bay bảy giờ, Lương Thần nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo cả đêm không ngủ, sau khi qua kiểm an, dẫn đầu tìm một nhà hàng.
Cảnh Hảo Hảo ăn đơn giản một chút, hơi phục hồi tinh thần lại từ trong biến cố kinh hiểm vừa rồi, ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt trầm tĩnh của Lương Thần, cô mới nhớ tới vấn đề chồng chất ở trong đầu, ánh mắt theo dõi anh, hỏi: “Vậy sao anh biết, tôi đến Nhật Bản này?”
Thật ra Cảnh Hảo Hảo vốn muốn hỏi, anh là bởi vì cô, mới đến Nhật Bản sao?
“Anh cũng không biết em ở Nhật Bản.” Lương Thần là thật không biết, anh chỉ biết là Linh Mộc tiên sinh ở nơi nào, cho nên liền trực tiếp đi qua tìm, không nghĩ tới đẩy mở cửa, liền nhìn thấy một màn Cảnh Hảo Hảo bị Linh Mộc tiên sinh đặt ở trên sô pha kia, toàn bộ đầu óc, nháy mắt liền bị lửa giận che dấu, không chút suy nghĩ liền trực tiếp động thủ trước.
Hóa ra anh không biết cô ở Nhật Bản... Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo hơi có một tia mất mát, cô rũ rũ mi mắt, che giấu ở ánh sáng nơi đáy của mình, nói không nên lời vì cái gì, chỉ là cảm thấy trong cổ họng thô ráp, có chút khó chịu, cô hít sâu một hơi, mới cố gắng để cho ngữ khí của mình, trở nên hòa hoãn lại: “Anh tới... Tìm Linh Mộc tiên sinh, là muốn bàn công việc sao?”
Lương Thần lắc đầu: “Không phải.”
Không phải bàn công việc, cũng không biết cô ở Nhật Bản, vậy anh tìm Linh Mộc tiên sinh, là vì sao?
Cô nhớ rõ, lúc anh và Linh Mộc tiên sinh đánh bài, từng đề cập qua chuyện hợp đồng công ty Hải Hâm...
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhất thời hiện lên một cỗ ý tưởng lớn mật, nhưng cô lại không dám xác định, cô nâng mí mắt lên, nhìn chằm chằm Lương Thần, do dự hai giây, mới lên tiếng hỏi: “Sao anh biết, chuyện hợp đồng của công ty Hải Hâm?”
Lương Thần nói: “Tối hôm qua lúc đánh bài với mấy người bạn, biết được.”
Đêm qua sau khi biết chuyện này, anh liền lập tức đến Nhật Bản này, chẳng lẽ anh là bởi vì chuyện của cô, mới đến tìm Linh Mộc tiên sinh?